"Không được!" Câu phản xạ này của cô đột nhiên nâng cao âm lượng, làm cho người nghe phải hãi hùng khiếp vía.
Thân thể Úc Thanh hơi cứng lại, mí mắt rũ thấp, "Sao lại không được?"
Ngụy Triêm Y suy nghĩ rất đơn giản, hai người vừa mới làm lành, giờ mà kết hôn ngay thì cũng quá gấp gáp rồi, hơn nữa bọn họ còn chưa từng chân chính hẹn hò tử tế, cứ trực tiếp lược bớt quá trình như thế, sau này nhớ lại thì sẽ rất tiếc nuối, sao có thể phí công sức cô gặm nhấm tiểu thuyết ngôn tình nhiều năm như vậy chứ?
"Em vẫn muốn yêu đương đã." Để ý tới tư thế của hai người, anh đang ôm cô, tay cô choàng lên cổ anh, ánh mắt Ngụy Triêm Y đảo loạn cả lên.
Úc Thanh nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, ôm chân cô đặt người lên kệ rửa mặt, cánh tay chống ở bên người cô, cúi người tới gần: "Không phải đang yêu rồi sao?"
"Muốn yêu lâu một chút." Hơi thở xung quanh đều là mùi trầm hương nhàn nhạt của anh, vòng tay ôm cô của người đàn ông rất rộng lớn, cơ hồ là ôm trọn cô vào lòng, cô tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, hai tay chống ra sau, ngón tay chậm rãi dịch chuyển ý đồ muốn cách xa anh một chút.
Úc Thanh nhìn chằm chằm vào mặt cô, nhìn chăm chú ánh mắt bối rối và thân thể dần dịch ra sau, đột nhiên nhướng mày cười thành tiếng, "Triêm Bảo sợ anh?"
"Nào có!" Cơ thể đang chậm rãi di chuyển của cô cứng đờ lại.
Cô chỉ là cảm thấy hơi mất tự nhiên mà thôi, thời gian qua cô cơ hồ đều là ác ý ương bướng với anh, không phải dỗi thì cũng là mắng, bỗng nhiên quan hệ của hai người biến chuyển lớn như vậy, Úc Thanh giống như tiếp nhận rất tự nhiên, nhưng cô thì cứ cảm thấy có gì đó cấn cấn.
Cô vươn một ngón tay, chọc lên ngực anh đẩy người ra xa một chút, lúc này mới chậm rãi ngồi thẳng dậy, "Có điều, anh cách xa em một chút."
"Tại sao?" Anh lại đè tới, Ngụy Triêm Y đành phải ngả ra phía sau, "Em có hơi không quen."
Úc Thanh nhìn cô, nắm lấy ngón tay đang chọc ở bên ngực mình để lên môi hôn, chậm rãi cười khẽ, "Là không quen, hay là không thích?"
"Không quen."
Anh như có điều suy nghĩ, gật đầu: "Vậy anh dạy em làm quen."
Cửa phòng tắm bị đóng lại, bên trong truyền ra thanh âm hoảng loạn sợ hãi của Ngụy Triêm Y: "Mẹ nó mẹ nó anh làm gì đấy?"
"Anh đừng có tới đây, em sẽ đánh chết anh đó."
"Em thật sự thật sự thật sự sẽ đánh anh đó!"
"A a a Úc Thanh đồ lưu manh này!"
Thanh âm tiếng sau cao hơn tiếng trước.
Cuối cùng lại chỉ còn tiếng nước cùng với động tĩnh khi nặng khi nhẹ kia.
***
Ở bên Úc Thanh một tháng, sinh hoạt của Ngụy Triêm Y trở nên nước sôi lửa bỏng.
Mới đầu cô thấy Úc Thanh vẫn văn nhã cẩn thận như trước, tuyệt đối sẽ không vượt cấm, nhưng cô vẫn quá ngây thơ rồi, trước kia lúc cô giả ngoan diễn kịch lừa anh thì luôn tự tưởng tượng ra đủ loại kịch bản cường thủ hào đoạt, hiện tại không cần tưởng tượng nữa bởi vì đã có phiên bản người thật ở đây rồi.
Mục đích ban đầu khi Ngụy Triêm Y chuyển nhà là ước có thể rời xa Úc Thanh, ai ngờ giờ lại biến thành anh ngày ngày đều muốn trở về "nhà".
Trong phòng xuất hiện rất nhiều đồ của Úc Thanh, anh cũng không thúc giục Ngụy Triêm Y về biệt thự nhà họ Úc với anh, chỉ khi tới đêm mới ôm cô vội vàng gấp gáp muốn hôn, đây chính là tổ ấm tình yêu của bọn họ.
Nhưng mẹ nó cái tên này quá ồn rồi!
Rốt cuộc là ai đã nói thân thể anh rất yếu ớt hả?
Này mẹ nó cũng gọi là yếu hả? Đừng có vũ nhục cái từ "yếu" đáng yêu nhỏ bé này có được không?
Ngụy Triêm Y đếm vệt đỏ trên người mình, căm giận bật dậy từ tên giường, phải phản kháng!
Ngay khi cô đang đánh trống cổ vũ tinh thần chuẩn bị lật đổ ách thống trị độc tài của Úc Thanh thì cửa lại mở ra, Úc Thanh đứng ở bên ngoài, trong tay cầm một đóa hoa tường vi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!