Chương 34: Sắp điên rồi

"Ngủ với anh." Úc Thanh nói.

Ngụy Triêm Y biết ngay là anh chẳng có ý tốt gì, "Tôi đi ngủ công viên thì hơn."

Nói xong liền muốn đi, khí thế thực sự quyết tuyệt.

Úc Thanh đứng dậy chắn ở trước mặt cô, "Không muốn cũng không sao, có chuẩn bị phòng cho em."

Ngụy Triêm Y nhìn chằm chằm gương mặt ôn nhu đầy ý cười của anh, vẫn y như trước đây, cô rất muốn xé nát cái gương mặt này ra.

Người này từ đầu tới cuối đều dây dưa lấy cô, mềm cứng cũng không ăn, có phát giận hay chơi xấu như thế nào đi nữa anh cũng nhịn được, bao dung cô giống như bao dung một đứa trẻ bướng bỉnh, giống như cô rốt cuộc cũng chỉ là một đứa bé, dù có thể nào thì cũng không đấu lại anh.

Bực quá.

Ngụy Triêm Y tức khắc sinh ra loại cảm giác vô lực.

Úc Thanh nhìn ra cô tức giận, liền lấy máy sấy ra.

"Anh xin lỗi, anh sấy tóc cho em nhé?"

Ngụy Triêm Y mặt không biểu cảm ngồi xuống.

Úc Thanh ngồi xổm xuống trước mặt cô, "Anh chỉ là muốn ở bên em thôi."

"Anh nhớ em lâu như vậy rồi, Triêm Bảo cũng đau lòng anh một chút có được không?"

"Được không em?"

Ngụy Triêm Y lấy máy sấy qua, thở dài một tiếng nhỏ không thể phát hiện, "Úc Thanh, phải nói thế nào anh mới hiểu…"

Cô không muốn nói tiếp nữa, hỏi: "Tôi ở phòng nào?"

Úc Thanh đưa cô về phòng, nghe thấy thanh âm máy sấy vang lên bên trong, phòng anh ở ngay bên cạnh, bọn họ chỉ cách một bức tường này, rồi lại phảng phất như xa cách ngàn dặm.

Anh tháo mắt kính xuống, nhẹ đ è xuống mi tâm, vẫn chờ ở ngoài cửa như cũ, sau khi xác nhận Ngụy Triêm Y đã ngủ, không cần anh giúp cái gì nữa thì mới trở về phòng.

Có lẽ giống như lời Úc Thanh nói, anh luôn nhớ thương một ngày nào đó sẽ đem cô bắt về tay, vì thế nên liền chuẩn bị tất cả những đồ dùng cô cần thiết ngay từ bây giờ, ngay cả căn phòng này cũng là do anh chuẩn bị từ trước.

Ngụy Triêm Y vốn không thể ngủ được, không nghĩ tới lăn lộn cả một tối, thế mà lại tới bên người Úc Thanh, cô càng không có cách nào để ngủ.

Lăn qua lộn lại, cô nhìn tường tới ngẩn người.

Một đầu bên kia vách tường, Úc Thanh đang ngồi trên giường.

Điện thoại cô bỗng nhiên rung lên, còn tưởng là Mạc Khả gọi, ai ngờ vừa cầm lên nhìn thì lại là Úc Thanh.

Anh gọi làm cái gì?

Lúc điện thoại sắp tự động ngắt, Ngụy Triêm Y mới ấn nghe, "Có việc gì sao?"

Thanh âm anh vang lên, "Lo em không ngủ được."

"Tôi ngủ được."

"Vậy là bị anh đánh thức sao?"

"Không phải, anh có chuyện gì không?"

"Anh thích như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!