Chương 33: Hướng dẫn từng bước

Ngụy Triêm Y liều mạng muốn cướp lời nói đầu tiên để giải thích, đang tự hỏi xem nên nói thế nào để cứu vớt lại hình tượng của mình. Cô thử đứng thẳng người, nhưng dù có muốn giữ phong độ thỏa đáng thì đau đớn trên eo cũng làm cô nhịn không được lộ ra biểu tình thống khổ.

Úc Thanh đã đi tới.

"Anh làm gì, anh đừng có tới đây!" Ngụy tiểu đáng thương đỡ thắt lưng lui về sau, bước chân không tiện, hơn nữa trên eo đau nhức làm cô có hơi lảo đảo, "Anh đừng có bắt nạt thương binh nhá, tôi nói cho anh biết…"

Anh cúi người bế cô lên, tránh đi eo của cô, cánh tay anh vòng dưới mông cô, giống như tư thế ôm em bé, Ngụy Triêm Y duỗi tay chống lên vai anh, Úc Thanh ngước mắt, cười mà không nói.

Ngụy Triêm Y cân nhắc nụ cười này của anh, cứ cảm thấy phần nhiều là anh đang cười nhạo cô, cô bị ôm vào trong phòng ngủ.

Ngụy Triêm Y:?

"Vào phòng ngủ làm gì?"

"Hình như em bị trật eo rồi, cần nghỉ ngơi."

Anh cẩn thận đặt cô lên giường, Úc Thanh cúi người muốn xem eo cô.

Ngụy Triêm Y nắm lấy tay anh: "Ê!"

Anh cười: "Anh xem một chút thôi, có đau hay không?"

"Vẫn ổn, anh cách xa tôi ra."

Úc Thanh ngồi xuống bên cạnh cô: "Nhìn thấy anh lại sợ như vậy sao?"

Ngụy Triêm Y nằm lên giường, cuốn chăn trùm kín người: "Sao anh lại ở nhà tôi?"

"Giúp việc."

"…"

"Anh là giúp việc của tôi?"

"Ừ."

Ngụy Triêm Y châm chọc: "Úc tiên sinh đúng là âm hồn không tan, không chỗ nào không thấy bóng anh."

Úc Thanh chỉ coi như đây là lời khích lệ, nhìn sườn mặt cô một lát, đứng dậy đi ra ngoài, không tới một lúc sau đã cầm thứ gì đó đi vào, Ngụy Triêm Y nhìn tay anh: "Làm gì?"

Úc Thanh: "Anh cho đá vào khăn lông, chườm lạnh, eo em sẽ tốt lên nhanh thôi."

Ngụy Triêm Y không muốn cho anh chạm vào: "Không chườm."

"Triêm Triêm, đừng quậy."

"Vậy anh đưa đây, tôi tự đắp."

Úc Thanh không nói một lời, ngồi xuống bên cạnh cô, xốc chăn cô lên, nhìn đường cong cô nằm ở trên giường, nhất thời đúng là không tìm thấy chỗ xuống tay.

Nhiệt độ trong mắt anh không bình thường, Ngụy Triêm Y quay đầu lại, liền thấy anh đang nhìn mình chằm chằm tới xuất thần, cô mất tự nhiên cầm cái gối ném lên mặt anh, "Đi ra ngoài."

Bàn tay Úc Thanh nhẹ đặt lên eo cô, thân thể Ngụy Triêm Y cứng đờ.

"Như vậy hình như không có hiệu quả lắm, hay là, em cởi áo ra đi?"

Nghe xem! Nghe xem đây là tiếng người sao?

Cô ngược lại là bình tĩnh hơn chút, "Anh cảm thấy tôi sẽ cởi sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!