Chương 21: Cậy sủng sinh kiêu

Từ lúc Úc Thanh đưa cô về viện tường vi rồi rời đi đã hơn nửa tiếng, trong hơn nửa tiếng này, trái tim Ngụy Triêm Y đập kịch liệt chưa từng có.

Lời anh nói vẫn quanh quẩn ở trong đầu, làm cho Ngụy Triêm Y ít nhiều gì cũng có chút hoảng hốt, cho dù cô không muốn thừa nhận thế nào đi nữa thì cũng không thể phủ nhận rằng, cô thích Úc Thanh.

Lần đầu thích một người, lại còn là ở trong hoàn cảnh như thế này, Ngụy Triêm Y khó tránh khỏi có chút ngẩn ngơ.

Thời niên thiếu, cô cũng từng ôm cuốn tiểu thuyết ngôn tình nằm trong chăn ảo tưởng về một tình yêu chân thành và thắm thiết.

Cô cảm thấy, người mình thích hẳn là sẽ đẹp trai rạng ngời như ánh mặt trời, hoặc sẽ là người kiêu ngạo khó thuần, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ thích một người như Úc Thanh, nhìn qua nho nhã ổn trọng nhưng thật ra lại là người có tâm tư thâm trầm hơn ai hết.

Ngụy Triêm Y là người thông minh, cô cũng tự nhận bản thân không có tâm cơ như Úc Thanh, cô đối với anh hoàn toàn là mù tịt, không biết một cái gì hết, cho dù ở bên nhau đã lâu như vậy, cô vẫn như cũ cảm thấy đằng sau anh là một mảnh sương mù mờ mịt, cô không có cách nào có thể nhìn rõ được.

Đoạn tình cảm này của hai người, mới đầu là bình đẳng, hiện tại Úc Thanh lại chiếm cứ hoàn toàn thế chủ đạo, anh không thường xuyên nói yêu cô, ánh mắt anh nhìn cô đa phần đều là bình tĩnh chiếm nhiều hơn.

Tuy Ngụy Triêm Y mắng anh là tên cuồng yêu, nhưng trên thực tế, anh chỉ là đem mọi thứ thuộc quyền sở hữu của mình sắp xếp thỏa đáng, khống chế hết tất cả mọi thứ trong tay mà thôi.

Đây là nguyên nhân mà Nguỵ Triêm Y không dám tiến thêm một bước, ba mẹ mất sớm cùng thân thế của chính mình khiến cô đã quen tự mình bảo vệ lấy mình, cho dù là thích, ở trong xã hội mà vật chất quyết định tất cả như thế này, người như bọn họ cũng phải cân đo đong đếm rất nhiều thứ mới có thể đưa ra đáp án cuối cùng.

Nhưng những lời Úc Thanh nói với cô lúc nãy, giống như có một sức mạnh vô hình đẩy cô bước về phía trước, càng tới gần anh hơn.

Cô hạ quyết tâm, đưa ra một quyết định khó khăn.

Cô muốn thử ở bên Úc Thanh.

Khi Ngụy Triêm Y liên hệ với Mạc Khả, ba người bọn họ đang đi ăn lẩu.

Mạc Khả: "Gần đây cô chủ gọi nhiều ghê."

Dương Hi: "Cô nhớ bọn tôi đúng không."

Tô Lăng: "Lâu như vậy rồi không gặp nhau, nhất định là rất nhớ rồi, tôi cũng rất nhớ cô chủ đó. Còn nữa, nếu nói nhớ thì cũng là nhớ tôi với Mạc Khả, nhớ cô làm cái gì?"

Dương Hi: "Thịt ba chỉ còn không chặn được miệng của cậu à!"

Mạc Khả: "Hai người các cậu ngày nào cũng cãi nhau, có thể nghỉ một ngày được không hả."

Dương Hi: "Là cậu ta nói tôi trước."

Tô Lăng: "Bởi vì cô xấu xa, không nói cô thì nói ai?"

Dương Di: "Mẹ nó, cậu mới xấu! Cả nhà cậu đều xấu!"

Mạc Khả: "Hai người các cậu đúng là đồ điên, phiền quá đi."

Ngụy Triêm Y an tĩnh nghe bọn họ ầm ĩ, hít sâu một hơi, đột nhiên nói: "Tôi muốn ở bên Úc Thanh."

Thanh âm này xen kẽ trong tiếng cãi vã qua lại của Dương Hi và Tô Lăng, rất dễ bị người ta phớt lờ, ba người kia mới đầu cũng chưa quá chú ý tới, lúc sau lại không hẹn mà cùng ngẩn ra, trăm miệng một lời: "Cái gì cơ!?"

Ngụy Triêm Y: "Tôi…"

Cô khẩy khẩy móng tay: "Tôi biết thích đối tượng công việc là trái với đạo đức nghề nghiệp, nhưng mà…"

"Nhưng cái gì mà nhưng!"

Mạc Khả cắt lời cô: "Thích thì ở bên nhau thôi, nói nhiều như vậy làm gì, sảng khoái đi!"

Tô Lăng: "Đúng thế! Cô chủ với Úc tam gia mà yêu nhau thì sau này cô chính là thím ba của Úc Kỳ, cô phải thay tôi dạy dỗ thằng nhãi kia đấy, bây giờ trên người tôi vẫn còn lưu lại vết sẹo do thằng nhãi đó tra tấn đây này."

Dương Hi: "Cô chủ, đừng ngại, gả cho Úc tam gia, đệ nhất phu nhân nhà giàu ở Liêu Thành chính là cô đó!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!