Chương 9: (Vô Đề)

Dương Vi rất nhanh chóng quen thuộc với việc phát sóng trực tiếp, ngày hôm sau cô cũng tự mình mở phòng phát sóng trực tiếp được rồi, Dương Vi và Cố Lam mỗi ngày đều thay nhau phát sóng trực tiếp tiện thể diss nhau một vài lần.

Ban ngày Cố Lam còn có công việc khác, Dương Vi trong thời gian chờ tìm việc, không có việc gì liền mở phát sóng trực tiếp ra để nói chuyện phiếm.

Kỳ thật lúc này fans của cô không được tính là nhiều, nhưng mỗi ngày cô đều ngồi trong nhà Cố Lam, nói chuyện với mọi người khắp nơi trên thế giới. Cô nói chuyện với họ về những nơi mà cô đã đi qua, những thứ cô đã ăn, và những chuyện cô gặp phải.

Đau xót hơn chính là, sau một khoảng thời gian phát sóng trực tiếp cô cảm thấy việc này rất tốt, có thể giết thời gian, không phải suy nghĩ quá nhiều. Mà những người này cũng rất dịu dàng, sẽ cho bạn rất nhiều lời an ủi.

Mỗi người phát sóng trực tiếp sẽ có một vài kim chủ, người tặng Dương Vi nhiều quà nhất chính là người có nick "anh Văn là anh trai bạn".

Anh ấy không quá thích nói chuyện, cũng không online thường xuyên, nhưng nếu anh ấy xuất hiện, chỉ cần Dương Vi nói vài câu, liền tặng quà.

Hào phóng đến mức Dương Vi muốn quỳ xuống ngay tại chỗ.

Fans của cô đại đa số đều là du khách, tới một lần, xem mấy ngày liền rời đi. Duy chỉ có vài người, từ lần đầu tiên Dương Vi phát sóng trực tiếp đến bây giờ, vẫn luôn theo dõi cô, ví dụ như Anh Văn.

Nhóm người này quen thuộc Dương Vi, biết cô mới vừa ly hôn, mà Dương Vi cũng quen thuộc với ID của họ, họ rất cẩn thận khi nói chuyện với cô, sẽ an ủi cô, khiến cho Dương Vi cảm thấy thế giới này đặc biệt ấm áp.

Đã hai ngày, hồ sơ xin việc gửi đi đều không có tin tức, thật vất vả mới có một công ty gọi điện thoại cho cô, lại là dò hỏi: "Tôi muốn hỏi một chút , cô có con chưa?"

Dương Vi ngẩn người, trả lời: "Không có."

Đối phương trầm mặc một lát, cười gượng nói: "Tốt, chúng tôi còn phải nghĩ lại."

Sau khi cúp điện thoại tâm trạng Dương Vi có chút nặng nề, kỳ thật suy tính của công ty đối phương cô rất rõ, với tuổi tác của cô, nếu chưa có con, khẳng định sẽ nhanh chóng tìm đối tượng kết hôn và sinh con, nói không chừng vừa được nhận vào làm liền xin nghỉ sinh con, đối với công ty nhỏ mà nói đó là gánh nặng rất lớn.

Lại qua hai ngày, rốt cuộc có một công ty điện thoại cho cô, gọi cô đi phỏng vấn. Dương Vi mới vừa đồng ý, nhưng trưa hôm đó, công ty này lại gọi điện lại cho cô một lần nữa nói: "Cái kia thật ngại quá, chúng tôi đột nhiên phát hiện cô có chút không thích hợp……"

Dương Vi nhíu mày, sau khi ngắt điện thoại, cô mới phản ứng lại .

Dựa theo tính tình Tống Triết, tất nhiên sẽ không để cô sống quá thoải mái. Cô nhịn không được cười khổ một tiếng, có chút bất đắc dĩ đỡ trán, cùng ngày thời điểm phát sóng trực tiếp, nhìn cô có vẻ không quá cao hứng, mọi người liền nghĩ cách dỗ cô vui vẻ.

"Tiểu tỷ tỷ chị cười lên nào."

"Tiểu tỷ tỷ có chuyện gì không vui hãy chia sẻ với chúng tôi ."

"Tiểu tỷ tỷ tới tới, cô không cần nói chuyện làm chúng tôi vui vẻ, chúng tôi sẽ khiến cô vui vẻ!"

……

Nhìn những lời thăm hỏi trên màn hình, Dương Vi đột nhiên nói không ra lời, cô cảm giác có thứ gì đó nghẹn trong cổ họng, nóng bỏng lại ấm áp.

Một lát sau, cô nhìn thấy màn hình bị anh Văn dùng quà tặng lấp kín.

"Đừng khổ sở," anh Văn nói, "Chúng tôi đều sẽ ở bên cạnh cô, đời người còn rất nhiều con đường có thể đi."

Dương Vi ngơ ngác nhìn câu nói kia, rất lâu sau, cô có chút nghẹn ngào mở miệng: "Chính là tôi…… không biết đi như thế nào."

Cô hít sâu một hơi, thấy số người đến và đi trong căn phòng trống rỗng này, lời thú nhận hiếm hoi của cô khiến cô phải giữ vững nét tươi cười mà mở miệng: "Vốn dĩ tôi cho rằng sau khi chia tay tôi sẽ thật sự vui vẻ. Nhưng thực tế, sau khi chia tay tôi lại phát hiện, kỳ thật chính tôi cũng không biết tôi muốn làm gì."

"Làm những việc mà cô chưa từng làm."

Anh Văn nói: "Đi và làm mọi thứ cô muốn làm, nhưng lại chưa từng làm qua dù chỉ một lần , sau đó cô sẽ biết, chính mình muốn làm cái gì."

Dương Vi ngẩn người, một lát sau, cô hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: "Các bạn nói đúng."

Nói xong, cô đứng lên, trước màn hình, nghiêm túc cúi mình, nói: "Cảm ơn mọi người."

"Thật sự," cô dịu dàng lên tiếng, "Cảm ơn mọi người đã ở bên tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!