Việc ly hôn với anh có đáng để chờ mong như vậy không?
Tống Triết nghĩ không ra. Cứ như vậy trong nháy mắt, thậm chí anh bắt đầu hoài nghi mị lực của mình.
Chính anh biết rõ , Dương Vi thích anh mười mấy năm nay, như vậy mười mấy năm tình cảm sẽ biến mất sao?
Anh không tin.
Anh càng nguyện ý tin tưởng rằng , người phụ này sau khi có tiền và địa vị rồi, lại bắt đầu muốn nhiều hơn.
Hai người tới Cục Dân Chính, Cục Dân Chính nhiều người, Dương Vi không nghĩ tới Tống Triết sẽ đáp ứng thuận lợi như vậy, nên khi đến nơi vẫn còn một tiếng mới đến giờ hẹn. Hai người nhìn thoáng qua, Dương Vi có chút do dự nói: "Ở chỗ này chờ?"
"Bằng không thì sao?"
Tống Triết thậm chí không thèm mỉm cười, nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó ngồi xuống ghế ngồi tại Cục Dân Chính, thong dong chờ đợi.
Dương Vi do dự một lát, ngồi xuống chỗ cách anh hai hàng ghế, như là đang cách ly ôn dịch.
Tống Triết vừa thấy cô ngồi cách xa anh như vậy, vô cớ liền có chút tức giận, nhưng anh cũng không nói chuyện, ánh mắt nhanh chóng đảo qua người đối phương, nhưng không dừng lại.
Mà Dương Vi duy trì sự ưu nhã ngắn ngủi của mình, sau đó cô đột nhiên ý thức được —— cô sắp ly hôn.
Cô muốn nhanh chóng ly hôn, và lập tức rời khỏi Tống gia, cô cũng không phải người nhà họ Tống, để ý hình tượng làm gì? Nghĩ thông suốt điểm này, Dương Vi nhẹ nhàng hơn rất nhiều, ở đây không có kệ thông thường, cô liền dứt khoát dùng tay chống một bên, nghiêng người ngồi lệch trên ghế chơi di động, một bộ dáng cô gái trẻ nghiện game. Chỉ là cô gái này, có chút quá bắt mắt.
Tống Triết liếc mắt nhìn cô một cái, trào phúng nói: "Còn không có ly hôn đâu, đây là bộ dáng gì? Đến khi cô thật sự rời khỏi Tống gia, sẽ sa đọa thành cái dạng gì?"
Dương Vi nghe được những lời này, ngẩn người, một lát sau, cô nhàn nhạt "Ồ" một tiếng, sau đó cúi đầu tiếp tục chơi di động, hoàn toàn không thèm để lời Tống Triết nói vào trong tai.
Thời gian chơi Anipop trôi qua rất mau, một tiếng nhanh chóng trôi qua, khi có người gọi hai người bọn họ tiến vào, Tống Triết nghĩ đến chuyện kế tiếp , rốt cuộc không có cách nào duy trì phong độ. Anh xụ mặt, sắc mặt không quá dễ nhìn, Dương Vi cầm theo thỏa thuận ly hôn, cười nói rõ ràng tình huống với đối phương, sau đó xử lý nốt thủ tục, tiếp theo là ký tên.
Thời điểm đến lượt Tống Triết ký tên, Tống Triết cầm bút, dừng một chút , sau đó nói: "Tôi đề nghị cô……"
"Mau ký!"
Một câu này của Dương Vi khiến cho tất cả những từ ngữ mà Tống Triết định nói đều trở về bụng, anh hít sâu một hơi, nhanh chóng viết xong tên của mình, xoay người liền đi ra ngoài.
Dương Vi nhận được giấy chứng nhận ly hôn, trong lòng rốt cuộc cũng thở phào, cô mang theo giấy chứng nhận đi ra, thấy Tống Triết đang đứng trước cửa chờ cô, cô không khỏi có chút nghi hoặc, kỳ quái nói: "Anh còn ở đây làm gì?"
Tống Triết bị những lời này làm cho nghẹn lại một câu cũng không nói nên lời, anh có chút bất lực, mãi sau mới nói: "Cô không trở về?"
Dương Vi hơi sửng sốt, sau đó phản ứng lại , gật đầu nói: "Đúng rồi, có chút đồ cần phải thu dọn."
Lời nói sắc bén này xẹt qua lồng ngực Tống Triết, nổi lên một tia đau đớn khó có thể phát hiện, Tống Triết nhíu mày, đột nhiên bước nhanh rời đi.
Dương Vi không hiểu nhìn anh một cái, quyết định không thèm so đo những chuyện nhỏ này, rốt cuộc, ly hôn chính là tốt nhất.
Cô và Tống Triết không nói lời nào, hai người cùng nhau trở về nhà.
Sau khi tiến vào cửa Dương Vi liền về phòng của mình, phòng này là phòng của cô khi cô học trung học, từ sau khi kết hôn liền không ở nữa, bên trong phòng chứa đầy đồ vật của Dương Vi thời trung học, cô đến kệ sách tìm đồ , Tống Triết đi sau cô.
Hai người từ Cục Dân Chính ra liền không hề nói chuyện với nhau, Tống Triết cũng bắt đầu chậm rãi bình tĩnh lại, ý đồ muốn làm hòa một lần cuối cùng.
Anh đứng ở cửa, lẳng lặng nhìn cô tìm đồ.
"Tìm cái gì?" Anh mở miệng, Dương Vi đưa lưng về phía anh, tùy ý nói, "Mấy quyển notebook."
Nói xong, cô nhón mũi chân lấy mấy quyển notebook, Tống Triết muốn giúp cô, nhưng Dương Vi lại nhanh hơn anh một bước, rút notebook ra, những xấp giấy bên cạnh cũng theo đó mà rơi xuống . Dương Vi duỗi tay muốn nhặt, lại bị Tống Triết nhặt trước, trên giấy vẽ một thiếu niên, là Tống Triết mười bốn tuổi.
Dương Vi có một đoạn thời gian học phác hoạ, Triệu Dương Lan nói, nghệ thuật con có thể không tinh thông, nhưng phải có nền tảng, hiểu được giám định và thưởng thức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!