Chương 27: (Vô Đề)

Tống Triết im lặng không nói.

Kỳ thật Giang Hoài An nói không sai, nếu anh không chịu buông tay, vậy có những thay đổi cần phải thực hiện.

Anh đã thử chờ đợi giống như đà điểu chôn chân trong hạt cát.

Từ một khắc Dương Vi bắt đầu ly hôn kia, anh vẫn luôn lừa mình dối người nói với chính mình, anh chỉ cần chờ đợi, anh chỉ cần làm bộ như mọi chuyện không hề phát sinh, chỉ cần không ngừng nói với mình Dương Vi sẽ trở về, như vậy liền có thể. Nhưng sự thật một lần lại một lần nói cho anh, không có.

Anh ngạo mạn nói với cô cho phép cô trở về, nhận được chính là biểu tình trào phúng của cô.

Anh tức muốn hộc máu nói muốn cô trở về, nhận được chính là cô nói cho anh, cô đã không còn thích anh nữa.

Anh mềm lòng, muốn dùng đồ vật dụ dỗ cô trở về, cô liền cho anh một đòn trí mạng —— cô đã từng thích anh.

Anh đã dùng hết những thứ Tống Triết có trong quá khứ để nghĩ biện pháp. Dùng tiền tài trao đổi, dùng phẫn nộ uy hiếp, nhưng đối mặt với người phụ nữ không thèm để ý này, dường như tất cả đều vô dụng .

Cô thật sự đã rời khỏi sinh mệnh của anh, càng làm cho anh cảm thấy sợ hãi chính là, từ khi cô bắt đầu cuộc sống mới, thế giới của cô quá rực rỡ nhiều màu sắc, thời điểm anh nghiêm túc nghĩ lại, lần đầu liền sinh ra vài phần khiếp đảm cùng tự ti như vậy —— anh sợ rằng mình không tốt như người khác .

So với anh Văn trên mạng vì cô mà tiêu tiền như nước, lời nói nhỏ nhẹ ôn hòa; so với Chu Văn , người cô thích mười ba năm anh tuấn soái khí.

Thậm chí , cho dù xuất hiện bất cứ một người đàn ông mới nào, anh đều sợ hãi mình không bằng người ta. Bởi vì đối phương không có tiền án , mà đây là vết thương trí mạng của anh.

Anh chậm rãi bình tĩnh lại, kỳ thật anh cũng không phải một người không có đầu óc , sau khi bình tĩnh lại, anh nhanh chóng xác nhận, Giang Hoài An nói không sai.

Hoặc là buông tay, hoặc là phải làm ra chút gì đó để giữ lại.

Đến lý do vì sao giữ lại, đều không quan trọng, cứ giữ người lại trước, mới là chuyện quan trọng nhất.

"Tôi đã biết." Tống Triết mở miệng, thanh âm bình tĩnh nói, "Giang ca, cảm ơn cậu."

"A Triết……" Giang Hoài An do dự một lát, mới mở miệng nói, "Muốn được đối xử thật lòng cậu cũng phải thật lòng."

"Ừ, tôi hiểu." Tống Triết lên tiếng, "Cậu yên tâm, tôi sẽ suy nghĩ thật tốt,  Giang ca, muộn quá rồi, Cậu ngủ đi."

Nói xong , Tống Triết treo điện thoại. Anh đứng dậy, lái xe trở về nhà mình.

Anh cảm giác có một loại thanh tỉnh chưa từng có đang hùng dũng đi lên.

Trước kia trong nội tâm anh luôn có một nơi anh không dám chạm đến, nhưng hôm nay nó đã bị người xé rách, anh cũng không còn gì cố kỵ. Anh bắt đầu nghiêm túc suy xét lại nội tâm mình, những chuyện hỗn loạn khác anh không nghĩ quản, anh chỉ xác định một việc ——

Anh muốn giữ Dương Vi lại.

Anh vào phòng, đi phòng sách, mở máy tính.

Anh không có kinh nghiệm theo đuổi phụ nữ, nhiều năm như vậy , đều là phụ nữ đối với anh tre già măng mọc, kinh nghiệm duy nhất của anh với phụ nữ chính là —— để Cao Lâm mua quà tặng.

Nhưng nó không giống theo đuổi, anh cũng hơi xấu hổ khi phải đi hỏi người khác, suy nghĩ, anh liền gõ lên thanh tìm kiếm:

"Làm thế nào để theo đuổi vợ trước."

Giao diện nhảy ra kết quả thứ nhất——

Cố vấn tâm lý XX hoan nghênh bạn.

Tống Triết: "……"

Anh không để ý đến cái quảng cáo này, bắt đầu kéo xuống dưới, lục tục nhìn thấy một số người đăng bài, nhưng so ra thì hỏi nhiều hơn trả lời, câu trả lời nhìn qua cũng không quá đáng tin cậy, có nhiều người còn giúp nhà gái mắng:

"Tra nam, vì sao phải cho loại người như anh quay đầu lại?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!