Chương 25: (Vô Đề)

Thời điểm Tống Triết lái xe một đường chạy như điên tới sân bay. Dương Vi đang đứng giao lưu rất tâm đắc cùng đám người fans của Chu Văn.

Ở đây rất nhiều người đối với Dương Vi mà nói gọi là tiểu muội muội, cũng có mấy người lớn tuổi hơn Dương Vi.

Dương Vi đang trò chuyện cùng mấy người lớn tuổi hơn.

"Cô thích anh ấy bao lâu rồi?"

"Mười ba năm?"

"Tôi cũng vậy , anh ấy mới xuất đạo được mười ba năm, lúc đó anh ấy hát bài 《 nguyện toàn thế giới thích em 》, dễ nghe kinh khủng."

Đây là bài hát giúp Chu Văn thành danh , ở đây có rất nhiều người có thể hát bài này, Dương Vi hát hai câu, liền có fans phản ứng "Tôi cũng rất thích bài này!"

"Tôi cũng vậy! Tôi cũng vậy!"

Tiếp theo Dương Vi đột nhiên nghe được một giọng nữ lảnh lót bắt đầu cất lên , sau đó rất nhiều fans cùng xướng lên theo giai điệu này, một đám người đứng ở hai bên cửa đón khách, gõ nhịp hát ca, Dương Vi vừa livestream, vừa cảm thụ bầu không khí sung sướng của tuổi trẻ.

Qua gần hơn bốn mươi phút, phía trước truyền đến một tiếng thét chói tai, Dương Vi còn chưa kịp đề phòng đã bị đẩy về phía trước .

Đám đông đột nhiên kích động lên, Dương Vi nghe được tiếng thét chói tai phía trước gọi "Văn Văn!! em yêu anh  Văn Văn!!"

"Chồng ơi! Chồng ơi liếc mắt nhìn em một cái!!"

Dương Vi đang cố gắng chen vào nhưng vẫn bị nhóm người này chèn ép , một mặt đẩy một mặt không quên gian nan livestream "Thật đúng là đời này khoảng cách gần nhất……"

"Mẹ kiếp không có cách nào hô hấp, tuy nhiên Văn Văn ở phía trước! Tôi không thể thua!!"

"Văn Văn a a a!!"

Dương Vi đi theo hét lên "Văn Văn, nhìn tôi! nhìn bên này!"

Thanh âm của cô bị che dấu trong một mảng tiếng thét chói tai, từ xa cô đã nhìn thấy một người đàn ông mặc áo thun từ sân bay đi ra ngoài

Anh mang theo kính râm cùng khẩu trang, bên người là người đại diện và bảo vệ vây xung quanh, dáng người anh cao gầy, khí độ phi phàm, chẳng cần trang bị võ trang hạng nặng, vẫn có thể khiến người ta liếc mắt một cái nhìn ra đây là Chu Văn.

Khí chất dịu dàng và mạnh mẽ của Chu Văn , khẩu trang cùng kính râm cũng không có cách nào che dấu, Dương Vi nhìn anh đạp lên thảm tiếp khách tại sân bay, phảng phất như đang dẫm lên thảm đỏ đi về phía cô.

Người nọ là giấc mơ mười ba năm của cô, cô cũng từng ngồi trước màn hình máy tính nhìn nhan sắc của anh mà nhịp tim đập nhanh một cách bất thường, thời điểm thấy anh đối xử tốt với nữ chính cô cũng sẽ cảm nhận được tình yêu ngọt ngào, giờ phút này cô nhìn anh bước từ xa đi tới, cô đột nhiên cảm thấy tất cả đều an tĩnh.

Mà Chu Văn cũng rất kỳ quái, anh không sốt ruột rời đi, anh vừa đi vừa chào hỏi mọi người, ánh mắt đảo qua mỗi một khuôn mặt, gần gũi lại dịu dàng.

"Đi đón máy bay đều được loại này đãi ngộ này sao?!" cả người Dương Vi đều cảm động, cô nói với fans trong livestream của mình rằng, "Ông trời ơi quá dịu dàng, tôi sẽ chết chìm trong sự dịu dàng này mất thôi."

Thời điểm Dương Vi đang cảm động, Tống Triết cũng vọt tới sân bay, anh một mặt xem Dương Vi livestream, một mặt đi nhanh vào bên trong. Vừa đến đại sảnh đón người, liền nghe được tiếng thét chói tai muốn xốc cả nóc nhà lên, anh điên cuồng chạy tới cái phương hướng kia.

Mà lúc này, cuối cùng Chu Văn cũng tìm được tấm biển nền trắng chữ đỏ kia, ở trong đám người rất nổi bật, khiến người ta rất khó có thể bỏ qua.

Người con gái cầm tấm biển đứng ở hàng thứ hai, điểm mũi chân hướng về phía anh thét chói tai, giống như mấy thiếu nữ tuổi teen, hô to "Văn Văn , chúng em vĩnh viễn yêu anh!"

"Văn Văn , cưới em!!"

Chu Văn dừng bước chân, ánh mắt dừng trên người Dương Vi, nhịn không được "Phụt" cười ra tiếng, ngay tức khắc, hiện trường loạn thành một mảnh, rất nhiều người tiến về phía Chu Văn, Dương Vi chỉ một bước không đuổi kịp, đã bị vùi dập bên trong đám người, dường như sắp ngã xuống .

"Chờ một chút!"

Cô sợ hãi kêu ra tiếng , Chu Văn vừa thấy tình huống không đúng, nhanh chóng đi về phía Dương Vi, nhưng mà cũng chính lúc này, có người đột nhiên tách đám người ra, một tay đỡ người sắp ngã xuống kia kéo vào trong ngực, dùng tay tạo cho cô một khoảng không gian, nổi giận rống ra tiếng "Các người đang làm cái gì?! Có trật tự hay không?!"

Lúc này vệ sĩ của Chu Văn cũng nhanh chóng xông tới, kiểm soát hiện trường. Xung quanh an tĩnh lại, Dương Vi đứng vững thân mình, nhanh chóng tắt livestream, ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện Tống Triết đang ôm cô trong ngực, hung tợn nhìn mọi người xung quanh "Đều sắp dẫm chết người không biết sao?! Đầu óc mấy người có bệnh à? Truy tinh cứ truy tinh, nhưng truy tinh thì không xếp hàng à? Sân bay không ai quản các người? cô , đúng, chính là cô, cô mấy tuổi tuổi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!