Chương 32: (Vô Đề)

Lúc đi trên đường, đi ngang qua nơi ban ngày mà Hạ Húc tới, quán Tứ Xuyên.

Nguyễn Tinh Loan dừng lại, hỏi anh: "Ăn nơi này sao?"

Hạ Húc ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt tối sầm, vội vàng xua tay: "Không đi."

Giữa trưa cùng Kỷ Tu Trạch đến ăn, kém chút đem anh cay đến bệnh bao tử phát tác.

Nguyễn Tinh Loan còn tưởng rằng anh ưa thích hàng này, ban ngày lúc cô cùng Tống Tự ăn cơm rõ ràng thấy được anh cùng Kỷ Tu Trạch dùng bữa tại quán đối diện tiệm này.

Nhưng bây giờ lại phủ nhận lại nhanh như vậy, Nguyễn Tinh Loan mặt lộ vẻ khó hiểu.

Sau khi cơm nước xong, đi đến cửa trường học, Hạ Húc đột nhiên ngừng lại.

"Sao thế?" Cô hỏi.

"Cậu ở chỗ này chờ tớ một chút, đừng có chạy lung tung." Nói xong Hạ Húc liền vội vàng chạy đi.

Bên ngoài trường học, học sinh nối tiếp đi vào bên trong, Nguyễn Tinh Loan lùi sang một bên. Cũng may buổi chiều, ánh nắngkhông có quá đốt cháy, ngẫu nhiên còn có vài ngọn gió lạnh thổi qua.

Cửa ra vào có rất nhiều quán nhỏ, bên cạnh tốp năm tốp ba học sinh vây quanh. Bán bánh rán, đồ nướng, mứt quả...

Học sinh từ tiệm bán hàng rong trong tay tiếp nhận ăn, đơn giản mà tràn đầy vui vẻ ý cười. Nguyễn Tinh Loan mấp máy môi, nhìn xem bọn họ, trong lòng bỗng nhiên bình tĩnh lại.

Những thứ kia đột nhiên xuất hiện, bất an bối rối cùng cô độc, dần dần đều tan biến dần đi.

Mấy phút sau, Hạ Húc trở về, trong tay còn cầm một ly trà sữa.

Anh nhắc tới: "Quá nhiều người, phải xếp hàng đợi."

Nguyễn Tinh Loan ngơ ngẩn.

Nhìn thấy cô ngẩn người, Hạ Húc mở miệng hỏi:"Vừa mới không phải cậu nói cậu muốn uống trà sữa sao?"

Nguyễn Tinh Loan tiếp nhận, câu lên khóe môi dưới cười cười, ánh mắt cong cong, lấp lánh dưới ánh chiều.

Hai người trở lại phòng học.

Kỷ Tu Trạch tò mò hỏi bọn hắn: "Húc ca, cậu cùng tiểu tiên nữ đi đâu thế?"

"Trừ ăn cơm ra còn có thể làm gì?"Hạ Húc ung dung ngồi xuống, thần sắc lười biếng.

Kỷ Tu Trạch mở miệng, "Tớ dựa vào, Húc ca, cậu bây giờ ăn cơm cũng đều không mang tớ đi cùng."

Hạ Húc không muốn cùng hắn đấu khẩu,"Cậu như vậy dính tớ làm gì, tớ nhắc nhở cậu, tớ là thẳng, đừng đối với tớ có ý nghĩ xấu."

Kỷ Tu Trạch: "..."

Hạ Tuyết ở một bên cười nhạo lên tiếng, Kỷ Tu Trạch thất bại trở lại chỗ ngồi của mình.

-

Thời gian trôi qua rất nhanh, đội ngũ Hạ Húc bọn họ này ở trường bên trong tiến hành pk về sau, chính thức đại diện nhất trung tham gia trận đấu. Bởi vì lo lắng đội viên xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, trường học từ lớp khác tìm cho bọn hắn vài dự bị.

Liên tục cùng trường học khác đấu với nhau, đồng thời đều dành được chiến thắng, cuối cùng tiến vào đấu giải vòng tròn bóng rổ dành cho cao trung để phân thắng bại.

Kỷ Tu Trạch cố ý tìm đến tư liệu của các đội khác, nghiên cứu một chút chiến thuật của bọn họ. Anh đem tư liệu đối thủ làm thành tấm thẻ nhỏ, bọn họ sở trường cùng nhược điểm, nội dung đều rất rõ ràng rành mạch.

Hạ Húc ánh mắt rơi ở một cái thẻ bên trên, theo trên mặt bàn cầm lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!