Mười phút sau.
Trong thư phòng Hạ Húc, anh cùng Nguyễn Tinh Loan, hai người mặt đối mặt.
Trong thư phòng căn bản chỉ có một cái ghế, Hạ Húc lén qua phòng Hạ Nhân trộm một cái, đặt ở bàn đọc sách, cho Nguyễn Tinh Loan ngồi.
Trước mặt anh đặt một chồng bài thi, thật sự là có bài tập. Hạ Húc lúc đầu còn muốn nói anh quên không mang về, nhưng Nguyễn Tinh Loan nói bài thi có thể sẽ nộp chấm điểm.
Dù sao trong nhà có máy in.
Anh liền không có lời gì để nói.
Một sấp bài thi ngữ văn, một chồng bài thi số học, cũng may lão sư Lê Trinh xưa nay rất ít khi cho bài tập về nhà, chỉ có lão Mạnh cùng số học lão sư, đến một ngày nghỉ cũng sẽ không chịu bỏ qua bọn họ.
Hạ Húc cắn bút, cúi đầu nhìn thoáng qua bài thi, lại ngẩng đầu, Nguyễn Tinh Loan lặng yên ngồi đối diện với anh.
Ánh đèn bàn soi rọi trên khuôn mặt nữ hài đang cụp mắt, im ắng, nghiêm túc suy nghĩ.
Trên trán vài sợi tóc mái rủ xuống, bởi vì thời tiết có chút khô nóng, trên mặt cô toát ra tầng mồ hôi mỏng, tóc mái cũng trở nên ẩm ướt.
Cô xoát đề chăm chú quên mọi thứ xung quanh, đến cả Hạ Húc nhìn chằm chằm cô như vậy, cô cũng đều không có phát giác ra.
Có thể là bị tóc xõa ngang trán che khuất tầm ánh mắt, Nguyễn Tinh Loan lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt liếc về phía Hạ Húc.
Cô hỏi: "Cậu sao không viết?"
Hạ Húc có cảm giác hệt như bị lão sư bắt tại trận khi đang làm việc riêng trong giờ, bối rối cầm bút trong tay lên, muốn nâng bút làm bài.
Nguyễn Tinh Loan nhàn nhạt mở miệng: "Cậu cầm bài thi ngược rồi kìa."
Hạ Húc: "..."
Mặt ném lên cung trăng rồi.
Hạ Húc kiên trì đem bài thi ngữ văn viết xong, về phần toán học, anh thực tế là vô năng bất lực, gặm cũng đều gặm không nổi.
"Không làm được sao?" Nguyễn Tinh Loan ngẩng đầu lên, hỏi hắn.
Hạ Húc gật gật đầu, mặt thẹn cực kì.
Nguyễn Tinh Loan đã làm bài thi của mình viết xong, cô đi đến bên người Hạ Húc, giúp anh giảng giải vài vấn đề để làm ra bài toán.
Hạ Húc nhìn tờ đề khó hiểu như vậy, nhưng khi nghe cô giảng, hình như thật quá đơn giản, ngược lại làm hắn cảm thấy não mình thật đần độn.
Chớp mắt liền đến mười giờ, Hạ Húc nhìn lướt qua điện thoại di động, chủ động mở miệng nói: "Tôi buồn ngủ, hôm nay chỉ tới đây thôi." Nguyễn Tinh Loan khẳng định trở về phòng còn muốn xoát đề tiếp, Hạ Húc không muốn quấy rầy cô quá nhiều thời gian.
Nguyễn Tinh Loan bất động kéo ra cùng anh khoảng cách, đáp: "Ừ, đi nghỉ ngơi đi."
Hai người mỗi người đem bài tập thu thập xong, Hạ Húc trở về phòng phía trước, Nguyễn Tinh Loan còn nhắc nhở anh --
"Ngày mai nhớ kỹ mang bài tập."
"Biết rồi."
Về đến phòng, Hạ Húc hướng trên giường nằm sấp xuống, hồi tưởng lại cảnh tượng học tập vừa rồi. Lần thứ nhất đường đường chính chính học tập, cảm giác còn có chút giống như không tệ.
** ** **
Ngày thứ hai tiết tự học tan học, cán sự bộ môn ngữ văn như thường lệ đến thu bài tập.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!