Chương 9: Lại gọi sai rồi

Cậu ấy rất tốt. Rốt cuộc Lạc Minh Sơn cũng chịu mở miệng.

Cậu thờ ơ liếc quản giáo trẻ:

"Có điều tôi không phải vợ cậu ấy."

Mặt quản giáo trẻ đần ra:

"Ơ… vậy cậu là chồng cậu ta à?"

Triệu Hành: …

Quản giáo trẻ đánh giá Lạc Minh Sơn, bỗng nhận ra tuy cậu xinh đẹp nhưng khá là bự con, còn cao hơn mình nửa cái đầu, lông mi hơi rũ, lạnh lẽo thờ ơ.

Máu tươi bị người ta trét trên mặt đã khô, nhờ cái máu đỏ tươi ấy mà trông Lạc Minh Sơn như nhiễm thêm một tầng khí chất hơi quỷ quyệt nguy hiểm… Một trời một vực khi ở trước mặt Triệu Hành.

Á!

Á á á!

Quản giáo trẻ trợn tròn mắt, cảm giác hình như mình đang phát hiện ra một bí mật động trời!

Lạc Minh Sơn lạnh lùng liếc cậu ta, giọng mất kiên nhẫn:

"Chúng tôi không phải đồng tính."

Cậu ngừng rồi gằn giọng hơn:

"Bọn tôi còn rất ghét cái quần thể đồng tính đó."

Tuy ban đầu Lạc Minh Sơn chả mang thành kiến gì, cùng lắm thấy hơi kỳ với phiền thôi, nhưng nếu Triệu Hành ghét thì cậu đương nhiên sẽ giống với Triệu Hành rồi.

"Lạc Lạc nói không sai."

Giọng nói mang theo ý cười vang lên, Triệu Hành cười cười bước tới, sờ ót Lạc Minh Sơn:

"Đồng tính, mười thằng hết chín thằng ngáo, bọn tôi chả muốn biến thành đứa như thế."

Quản giáo trẻ hơi hé môi, trơ mắt nhìn người đẹp ban nãy còn lạnh nhạt xa cách bỗng dưng mềm mại dễ thương, đôi mắt lấp la lấp lánh nhìn Triệu Hành, ngoan ngoãn nói:

"Dạ, chúng ta không giống đám người đó."

Quản giáo trẻ: …

Thấy hai người tính đi, quản giáo trẻ buột miệng nhắc nhở:

"… À, Lạc Minh Sơn, cậu có muốn đi rửa mặt không? Nhà vệ sinh kế bên đấy."

Triệu Hành bị thương cần phải tới phòng y tế băng bó, còn Lạc Minh Sơn thì chỉ mặt bị dơ do dính máu thôi.

Lạc Minh Sơn sờ mặt rồi quay đầu nhìn Triệu Hành, hỏi ý hắn.

Triệu Hành gật đầu: Đi đi.

Lúc này Lạc Minh Sơn mới vào nhà vệ sinh.

Quản giáo trẻ: …

Mấy chuyện này cũng phải được cho phép à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!