Chương 5: Ánh sáng mờ ảo

Mọi người biết Mặt Trời qua sách báo và video, nhưng chưa ai nhìn thấy mặt trời thực sự trông như thế nào, vậy nên cũng chẳng ai để ý đến chuyện đèn mặt trời có giống Mặt Trời thật hay không nữa.

Theo sử sách ghi lại khoảng 389 năm trước, Trái Đất bắt đầu sụp đổ, không còn là nơi thích hợp cho loài người sinh sống.

Thế là người Trái Đất đã tiến vào vũ trụ để tìm ngôi nhà mới cho mình.

372 năm trước, con người đã phát hiện ra Lam Tinh.

Lam Tinh rất giống Trái Đất, trừ việc trên mặt đất có thổ dân nguy hiểm sinh sống và sương mù độc hại cho con người.

Nhưng các nhà khoa học đã phát hiện ra đất của Lam Tinh có thể ngăn cách với lớp sương mù độc hại, thế là từ đấy con người bắt đầu quá trình sống dưới mặt đất của hành tinh này.

362 năm trước, loài người lần lượt bắt đầu di cư đến Lam Tinh.

344 năm trước, cuộc di cư của 130 triệu người sống sót trên Trái Đất đã hoàn thành. Ngay chính lúc ấy, Trái Đất cũng không còn phù hợp với cuộc sống con người nữa, đồng thời chính thức mở ra một kỷ nguyên mới trên Lam Tinh.

Hôm nay là năm thứ 345 theo giờ Trái Đất, người Trái Đất đã thích nghi được dưới lòng đất của Lam Tinh.

Không lâu sau, Triệu Hành và Lạc Minh Sơn đến Phòng giáo dưỡng số 7.

Triệu Hành không thích nghi được với cái chốn này.

Ban đầu, nhà tù nam nữ ở đây ngăn cách với nhau theo hướng từ nam ra bắc, ở giữa còn rào lưới điện. Nếu tội phạm tiếp cận lưới điện, nó sẽ liên lạc với dây đeo cổ tay và khiến người đó bị sốc đến bất tỉnh. Nhưng quy tắc này không áp dụng cho con cái của những phạm nhân đeo vòng tay ánh sáng xanh.

Vừa hay Triệu Hành đã tìm thấy một khoảng trống nhỏ ở giữa lớp lưới điện kia.

Thế là Triệu Hành thường đưa Lạc Minh Sơn đến đây để thám hiểm.

Trong số đó Phòng giáo dưỡng số 7 trở thành sân chơi giải trí của Triệu Hành bởi vì trong đó có sân thể thao dành cho nam.

Hơn mười năm trôi qua, những ký tự lớn của dòng chữ

"Phòng giáo dưỡng cải tạo hành vi phạm tội số 7" ngày càng nhòe trước cổng trường.

Nhưng tấm biểu ngữ màu đỏ phía trên cổng đã được sơn lại nên càng bắt mắt hơn.

"Tôi phạm phải luật của người Trái Đất, tôi ăn năn và hối hận vì hành vi sai trái của mình."

Triệu Hành nheo mắt bước vào cổng.

Âm thanh từ loa đột nhiên bật ra.

Khoảnh khắc âm thanh điện tử vang, một ông quản giáo già ngẩng đầu lên nhìn.

Triệu Hành cũng nhìn ông ấy.

Triệu Hành sững người, nhưng lát sau mỉm cười vẫy tay với ông ấy.

Chào ông, ông Chu!

Hoá ra là người quen.

Vị quản giáo họ Chu này khá thích Triệu Hành. Chuyện này hơi lạ vì hầu hết quản giáo trong đây toàn thích Lạc Minh Sơn, riêng ông Chu là khác biệt.

Mấy

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!