Triệu Hành cầm tấm thẻ ngơ ngác hồi lâu mới tiếp nhận được sự thật: D066 đã rời đi.
Trên tấm thẻ vỏn vẹn ba chữ hẹn gặp lại, không giải thích nguyên nhân nhưng Triệu Hành vẫn đoán sơ được.
D066 bị tháp Trắng từ bỏ, bị toàn đảo truy sát, là trọng phạm đáng giá 158 điểm tích lũy. Hễ cậu còn trên đảo này ngày nào thì sẽ sống cảnh đào vong ngày đó.
Cậu bỏ đi là vì không muốn liên lụy Triệu Hành.
Triệu Hành hiểu, nên càng thấy áy náy và buồn bã.
Nếu D066 không cứu hắn thì sẽ không bị đuổi giết như thế.
Nếu Triệu Hành mạnh hơn, có lẽ D066 không chọn cách chạy trốn.
Nếu D066 ở lại… bọn họ sẽ trở thành đồng đội, anh em tốt.
Triệu Hành rũ mắt, nhặt tấm thẻ lên.
…
Tuyển thủ trên đảo vì né tránh linh hồn u tối nên ngủ sớm dậy sớm. Mới 5h sáng mà đa số người chơi đã ra khỏi tháp Trắng, bắt đầu một ngày làm nhiệm vụ mới.
Triệu Hành ra khỏi sơn động, đánh giá xung quanh.
Linh hồn u tối ngay trước cửa đã được D066 thả đi, cách đó không xa là bản điện tử với bình luận nhảy điên cuồng.
Triệu Hành ngồi xổm trước bản điện tử, tán dóc với khu bình luận một lát mới biết các người chơi khác đang săn lùng D066, nhưng D066 như biết ẩn thân, không có chút manh mối nào.
Thậm chí khán giả xem livestream cũng không tìm thấy cậu ta.
Lúc này Triệu Hành mới yên lòng.
Cũng đúng, D066 lợi hại vậy mà.
F101 kìa!
Tiếng hét vui mừng vang đâu đó, Triệu Hành theo phản xạ móc súng, chĩa về hướng phát ra âm thanh.
Người vừa la là một cô gái tổ C. Cô ta đang mừng rỡ nhưng khi thấy súng trên tay Triệu Hành thì cứng đờ, mặt sượng trân chớp chớp mắt, sau đó cô ta co rúm, chân nhích về sau từng chút một.
Bạn đồng hành vội nắm tay cô ta, nói với Triệu Hành:
"Xin lỗi, chúng tôi không có ác ý."
Triệu Hành không hạ súng, mất kiên nhẫn hất hất tay, cầm súng ra hiệu hai người kia cút đi.
Hai người thấy thế thì chạy trối chết.
Đến khi cả hai chạy xa, Triệu Hành mới nghe thấy họ nói chuyện.
"Cậu bị ngốc à, không nghe nói hôm qua F101 đánh chết Tô Diệp sao?"
"Tại tớ thấy cậu ta thì quên mất, tận 50 điểm cơ mà."
"Chúng ta tìm D066 đi, hắn có giá 158 điểm, gấp ba F101 kia. Hơn nữa D066 ở bên ngoài một đêm, nói không chừng đã bị linh hồn u tối làm cho phát điên rồi, giết hắn dễ như trở bàn tay. Chỉ là không biết hắn núp ở đâu…"
Triệu Hành sờ tai phải mình.
Không biết có phải ảo giác không mà sau khi thức dậy, phạm vi thính giác của hắn đã rộng hơn nhiều. Triệu Hành thử nhắm mắt lại, bắt đầu chú tâm sử dụng năng lực đặc biệt này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!