Chương 20: người mà ngài muốn chúng tôi đã chuẩn bị xong

Còn ba ngày nữa mới đến đợt kiểm tra tư tưởng, nhưng đám người này đã sớm được nhà tù lo lót xong.

101 tù nhân giống như đàn lợn chờ giết thịt, nuôi dưỡng trong khu F xưởng đặc biệt, ai cũng được nuôi đến tràn trề năng lượng, mập mạp khoẻ mạnh.

Nhưng bọn họ có biết, mình sắp phải rời khỏi nơi đây để lên mặt đất mà bản thân mù tịt kia không?

E là không biết rồi.

Nếu biết thì sao lại hưng phấn đến đỏ cả hai mắt vì 100 điểm hối cải kia chứ. Các thiết bị nghe lén giám sát

"giúp bọn họ bảo mật bí mật ở khu F", hẳn là trò lừa bịp bợm không hơn.

Triệu Hành đoán ngoài việc nghe lén thì thứ đó hẳn còn chức năng khác quan trọng khác, mục đích khi lên mặt đất thì người đứng sau màn sẽ khống chế họ.

Triệu Hành rất muốn lên mặt đất, nhưng lên đó phải cấy thiết bị kia thì hắn phải chọn thế nào đây? Đưa tay chịu trói, chủ động cấy thiết bị nghe lén kia vào hay liều chết chống cự, lấy một địch trăm, đấu tranh cho một tương lai mờ mịt.

Phản kháng không?

Phản kháng chứ!

Cũng phải thử phản kháng xem thế nào, nhỡ đâu có lợi thì sao? Hắn lên mặt đất là vì muốn chạm vào ánh sáng và tự do.

Chứ không phải muốn làm một con chó mang trên người xiềng xích nặng nề.

Cánh tay Triệu Hành tự nhiên rũ xuống, siết chặt cái chân bàn, ánh mắt bình tĩnh quét qua đám người.

"Triệu Hành, tao biết mày đánh nhau rất giỏi, nhưng mày cũng nên căng con mắt, giãn con ngươi ra dòm xem tình hình hiện tại thế nào. Bọn tao có 100 người, mày tưởng mày là thần tiên giáng thế hả? Đầu hàng để bọn tao xơi nhẹ 100 điểm xem nào, mày cũng đỡ đấm ra bã."

Một gã đàn ông cao to bỗng nói lớn.

Triệu Hành không biết gã nhưng số thứ tự của gã là F001 đồng nghĩa gã là người được chọn đầu tiên, ánh mắt hung ác sắc bén y hệt mũi dao.

Triệu Hành bật cười:

"Tao không biết mày, nhưng nếu mày biết tao thì xem ra tao nổi tiếng hơn tao tưởng nhỉ." Hắn dòm đám người với vẻ mặt thong dong:

"Không biết trong bọn bây, được bao nhiêu đứa nghe danh tao thế?"

Đa số đều im lặng nhìn chằm chằm Triệu Hành như bầy sói ghim chặt con mồi, số ít thì tỏ vẻ hoang mang nhỏ giọng hỏi thăm thằng kế bên.

Chậc chậc, xem ra đa số đều biết hắn.

Vậy thì dễ rồi.

Triệu Hành mỉm cười, lấy tấm thẻ điện tử ra. Hắn nhướng mày, gương mặt đẹp trai kèm nụ cười chói mắt tràn đầy kiêu ngạo, lười biếng đề nghị:

"Không ít đứa biết tao nhỉ. Vậy bọn bây có biết trong thẻ tao vừa nạp 100 triệu không?"

Tin đồn Triệu Hành nạp 100 triệu vào thẻ mới có sáng nay nên tin đồn chưa lan xa lắm, nghe hắn nói xong thì ai cũng tỏ vẻ ngạc nhiên.

Triệu Hành vẫy vẫy thẻ điện tử, khóe môi cong lên:

"Từ giờ trở đi, ai cởi áo đứng về phe tao, tao sẽ cho 200 điểm hối cải."

Đám người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.

Ai cũng do dự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!