Chương 18: Tôi gặp lương tiểu bàn anh ta khẳng định mình không hề xúi cậu vu khống tôi

Triệu Hành bước tới, đứng trước mặt cậu.

Sao cậu còn ở đây?

Không biết do tối nay quá kích động hay bởi tâm trạng vui vẻ khi có người chia sẻ niềm vui mất điện bất ngờ, giọng Triệu Hành cũng nhuốm chút dịu dàng hiếm có.

Lạc Minh Sơn là vậy… Lúc Triệu Hành tức giận, cậu sẽ giữ chừng mực an toàn, ngoan ngoãn gọi hắn là anh Triệu, vừa dịu ngoan vừa nhút nhát, im lặng chịu đựng sự châm chọc, bắt nạt ác ý và lửa giận của Triệu Hành.

Lúc Triệu Hành vui vẻ, cậu sẽ trở nên ngây ngô mềm mại, không sợ chết bỏ qua lệnh cấm và ranh giới của Triệu Hành, đôi mắt sáng như viên bi thuỷ tinh đầy sự ỷ lại và tin tưởng, nhẹ nhàng gọi hắn là anh A Hành.

Hệt như một bé cún con có trí nhớ ngắn hạn.

Hiện tại gương mặt cậu càng trở nên mềm mại hơn, dường như chiếc đèn đêm gần đó cũng ưu ái hắt một tia sáng nhỏ vào trong mắt cậu khiến nó tỏa sáng rực rỡ, cậu nói:

"Anh A Hành, em đang đợi anh."

Triệu Hành:

"Nếu không phải tối nay mất điện đột xuất thì mai tôi mới ra ngoài được."

Lạc Minh Sơn nhìn vào mắt hắn, khẽ nói:

"Vậy thì em sẽ vào trong tìm anh."

Triệu Hành sửng sốt.

Tuy biết Lạc Minh Sơn nói vậy là để lấy lòng mình nhưng Triệu Hành vẫn vui vẻ.

Triệu Hành nhéo mặt Lạc Minh Sơn:

"Lạc Lạc học được không ít nhỉ? Còn biết nịnh nọt dỗ anh vui nữa."

Lạc Minh Sơn không giải thích, chỉ hỏi hắn:

"… Sau khi anh vào… Có bị thương không?"

"Không có, chả mất cọng lông nào." Triệu Hành thả tay xuống, tinh thần phấn chấn, đắc ý nói:

"Cũng may là điện ngắt kịp thời, chậm phút nữa chắc tôi bị giật rồi."

Vậy thì tốt quá.

Lạc Minh Sơn cười, thở phào nhẹ nhõm.

Triệu Hành khoác bả vai Lạc Minh Sơn, nhếch môi: Về thôi nào.

Lúc Triệu Hành trở về ký túc xá, tin tức vụ mất điện trong trung tâm thẩm vấn đã lan rộng, đã đến giờ đi ngủ rồi nhưng ai cũng hăng máu.

Dưới ánh đèn ngủ mờ ảo, tới thằng nhóc Lữ Hiểu Phong cũng không muốn đi ngủ. Nhóc ta mở to mắt, hưng phấn nghe Chu Minh chém gió:

"Trung tâm thẩm vấn bị cúp điện, mọi người trong phòng sám hồi đều ra ngoài được, đồng nghĩa toàn bộ thiết bị trong trung tâm thẩm vấn gặp vấn đề! Cho nên, nếu bây giờ ai vượt ngục thì…"

Đúng lúc này, chiếc loa bên hành lang phát ra âm thanh máy móc điện tử:

"Thông báo, hệ thống điện của trung tâm thẩm vấn đã được sửa chữa, ba kẻ vượt ngục đã bị bắt. Xin hãy tập trung sám hối, đừng kích động."

Chu Minh: …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!