Đường ngầm cách tầng trệt chỉ có mười bậc thang, giọng Triệu Hành rất vang, phòng học bỏ hoang kia lại không có cửa nên Lạc Minh Sơn và Chu Minh đang đợi ở lối vào có thể nghe rõ mồn một.
Chu Minh cười khẽ: "Chị dâu, rốt cuộc đại ca cũng thừa nhận cậu là vợ rồi."
Cậu ta chả hiểu hai người này thế nào, rõ là một cặp thế mà cứ sống chết không chịu công khai. Lúc ở cùng nhau cũng lạ lắm, khi thì nồng nàn êm ấm, khi thì cắn nhau như chó với mèo, mà cũng do tính tình anh Triệu quá tệ, mắng chị dâu rất khó nghe…
Anh Triệu cũng vậy, cậu ta lỡ miệng gọi chị dâu là ảnh bực bội ngay, bây giờ không có ai lại í ới "vợ ơi vợ à", cũng không biết mắc chứng gì nữa.
Lạc Minh Sơn lạnh lùng liếc Chu Minh: "Đừng gọi tôi vậy, anh ấy sẽ không vui."
"Ò." Chu Minh thôi cười.
Cậu ta vẫn luôn thấy chị dâu có chút… kỳ lạ.
Lúc có anh Triệu thì rất thân thiện dễ mến, không hề kiêu ngạo. Nhưng khi không có anh Triệu thì lập tức thay đổi 180 độ, mặt mày lạnh lùng xa cách, cả người toát ra khí thế "phắn, cút xa tao chút", còn mang cảm giác rờn rợn khó giải thích được.
Hơn nữa, không biết có phải là ảo giác hay không mà Chu Minh luôn cảm thấy chị dâu không ưa mình.
Đợi đã, mặt Chu Minh chợt đổi sắc: "Sao anh Triệu đột nhiên gào lên vậy? Có chuyện gì à?"
Gì mà "vợ tao còn đang chờ tao ở ngoài"?
Nghe xui thế? Giống như câu tiếp theo sẽ là… "Tao không thể chết được!" vậy á.
Chu Minh càng nghĩ càng sợ, mặt tái mét. Đúng lúc này Lạc Minh Sơn chợt hành động, cậu cau mày giơ đèn pin rồi muốn bước xuống hầm. Chu Minh vội túm áo cậu: "Cậu làm gì đấy? Muốn đi đâu? Không phải anh Triệu bảo chúng ta chờ ở đây sao?"
"Bọn chúng có dao."
Giọng Lạc Minh Sơn vừa trầm vừa lạnh.
Chu Minh sửng sốt, mặt càng trắng bệch, tay khẽ run: "Tôi… Tôi cũng đi. Tôi… Dù sao tôi cũng có ích hơn cậu! Chắc chắn giúp được anh Triệu!"
Lạc Minh Sơn chả đếm xỉa cậu ta, nháy mắt đã biến mất trong bóng tối. Chu Minh do dự rồi cũng bật đèn pin, thận trọng bước xuống hầm. Lúc Lạc Minh Sơn đến cửa phòng học thì thấy Triệu Hành đã đấm hai thằng ngã xuống đất và quần nhau với tám thằng khác. Trong tay tám thằng đó đang cầm dao găm, còn Triệu Hành thì xài nửa cái chân bàn. Bọn này quả thực lợi hại hơn nhiều so với lũ trong căn tin, chưa nói đến trong tay có thêm dao găm bén ngót, nên dù Triệu Hành mạnh đến đâu, gương mặt hắn cũng bị quẹt một đường.
Triệu Hành né rất nhanh nên chỉ quẹt được một đường máu vừa nhẹ vừa nông, nhưng vị trí đó khá nguy hiểm, sơ sẩy xíu là mù ngay.
Lạc Minh Sơn thấy mặt Triệu Hành bị thương thì suýt bóp nát khung cửa. Cậu nhìn chằm chằm kẻ làm Triệu Hành bị thương, đôi mắt tối sầm, bất chấp đi vào.
"Lạc Minh Sơn, cút ra ngoài!" Triệu Hành giận dữ hét to.
Lúc này Lạc Minh Sơn mới hoàn hồn. Sắc mặt cậu tái nhợt, không tự chủ lui về sau một bước. Tô Đống An bị Triệu Hành đá một cú chới với nằm nãy giờ chưa dậy nổi, nhác thấy Lạc Minh Sơn thì gã đột nhiên lồm cồm bò tới, loạng choạng cầm con dao lao về phía Lạc Minh Sơn!
Lạc Minh Sơn mặt không đổi sắc tung cú đá hôm nay Triệu Hành dạy, nhưng lần này, cậu không cố ý khống chế lực nữa.
"Ầm!"
Tô Đống An bị đá bay ra ngoài, đập mạnh vào bức tường phía rồi lại ngã xuống đất.
"Phụt."
Tô Đống An không thể tin được, gã ta mở to hai mắt tuyệt vọng không cam tâm nhìn Lạc Minh Sơn, miệng không ngừng phun máu như thể muốn nôn hết máu trong người ra ngoài.
Lạc Minh Sơn ghê tởm lui về sau hai bước, cả người sạch sẽ không dính chút vết máu bẩn nào. Ngón tay mảnh khảnh vuốt ve góc áo hơi nhăn nhúm, ngẩng đầu thản nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt kinh hãi của Chu Minh.
Chu Minh vội cúi đầu dòm xuống đất, tim đập như trống.
Ánh mắt Lạc Minh Sơn lướt qua cậu ta nhìn Triệu Hành đang ở giữa vòng vây. Mặc dù Triệu Hành cực nhanh nhẹn, không nhìn ra chút mệt mỏi nào nhưng sự bực bội và hung ác trong mắt hắn đang ngày càng tăng lên.
Lạc Minh Sơn siết chặt nắm đấm rồi lại thả ra. Cậu cụp mắt lui về sau, đến khi lưng dựa vào tường, sau đó cậu giơ tay phải ấn vào tường. Một luồng điện không ai thấy từ trong tay Lạc Minh Sơn phát ra lan dọc theo bức tường, tràn xuống đất, cuối cùng dừng dưới chân bảy thằng đang cầm dao găm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!