Chương 43: (Vô Đề)

Editor: LunaYang97

Khi có người cầm ô đi ngang qua nhà kho, Tề Thành dẫn đầu chạy ra ngoài trước.

Tốc độ của anh nhanh đến nỗi anh đã chạy thành công dưới chiếc ô màu xám ngay sau khi áo khoác bị ướt.

Kỳ Chung nhìn bóng lưng của anh mê hoặc cũng chạy đi theo.

Mưa làm ướt tóc, đập mạnh vào đầu. Quần áo trêи bắp chân ướt nhanh nhất, chỉ cần bước vài bước là chúng đã ép chặt vào da. Kỳ Chung lao tới dưới ô trước mặt Tề Thành, quay đầu lại đối với Tề Thành nhếch mép.

Hàm răng trắng khẽ động, nước mưa trêи mặt ném vào không trung, Tề Thành nhìn cậu từ phía sau, vô thức nhắm mắt.

Vì sợ bị tạt vào mặt.

Nhưng thật ra mặt của anh đã ướt sũng, nên Tề Thành lại mở mắt ra, Kỳ Chung chỉ vào anh cười cười, "Tề Thành, cậu nhìn tôi đẹp trai không?"

"Tôi bị cậu văng nước vào mặt nên sợ rồi, "Tề Thành khịt mũi cười," Đừng có lắc trước mặt tôi. "

Tất cả những ô họ cọ vào đều là ô của con trai. Chiếc ô màu trắng xám đặc biệt bình thường, không rực rỡ như nụ cười của Kỳ Chung.

Hai người con trai này họ cũng không biết nhau, vì vậy ngại ngùng nghe họ nói mỉm cười.

Kỳ Chung trợn to mắt, cầm lấy ô từ những người xung quanh, sau đó mạnh bạo xoay người, nước mưa trêи ô văng lên lưng.

"..." Tề Thành lau nước trêи mặt, hơi nheo mắt lấy ô từ người con trai bên cạnh, đang định học theo cách của Kỳ Chung quay người lại, Kỳ Chung đã mang theo mấy người vây quanh. Chạy với một nụ cười.

"Tề Thành, cậu cho rằng tôi ngốc đến mức đứng tại chỗ bị cậu lắc!"

"Mẹ nó!"

Nam sinh tốt bụng cho mượn ô bên cạnh Tề Thành ngẩn ra, "Người anh em, bạn của cậu cũng quá đê tiện."

"Cậu không nên nói như vậy? "Tề Thành hỏi hắn.

"Phải đi," ông già gắt gỏng nói, "Tôi chịu không nổi, đi!"

Vì vậy, Tề Thành tiếp tục đi với người bạn này, chạy tới như gió cuối cùng trả đũa quay trở lại. Một số người đã hoàn toàn ướt đẫm.

Cuối cùng cũng tới ký túc xá, hai chàng trai tốt bụng vẫy tay chào và đi về phía tòa nhà ký túc xá năm hai phía sau. Tề Thành và Kỳ Chung nhìn nhau không nhịn được cười.

Đám người Hạ Lập ở phía sau, lúc xông tới, ít nhất hình tượng của bọn họ so với hình tượng của Tề Thành tốt rất nhiều, khó khăn nhìn hai tên ngốc trước mặt, "Anh chàng đẹp trai, chơi đuổi nhau trong mưa sao?"

Tề Thành cởi áo khoác vặn nước thừa "Kỳ Chung đùa tới."

Vặn nước xong, áo khoác trong tay bị Kỳ Chung lấy đi, nhìn anh xoay người ậm ừ lên lầu.

"Cậu lấy quần áo của tôi làm gì?" Tề Thành nói.

Quay lưng về phía anh, tốc độ của Kỳ Chung càng ngày càng nhanh, "Tôi sẽ giặt sạch cho cậu."

Giọng cậu lớn, không sợ không nghe thấy. Trước khi nhờ cậu giặt quần áo, cậu sẽ làm việc đó một cách bí mật, vì sợ người khác biết, bây giờ trêи hành lang ký túc xá có người khác nên cũng không xấu hổ.

Kỳ Chung hào phóng bước lên lầu, trêи người nhỏ nước theo bước chân, hạt mưa đọng trêи đầu ngón tay.

Quần tây đồng phục bị thấm nước, bó sát vào đùi, phía trêи đùi là vòng ʍôиɠ đặc biệt săn chắc do vận động quanh năm.

Tề Thành nhìn lên cầu thang một lúc, sau đó nhìn đi chỗ khác.

Anh đi theo Hạ Lập lên tầng 2. Chu Phàm và Hàn An đã về ký túc xá, đang lấy khăn lau tóc, cũng đang rất thảm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!