Chương 36: (Vô Đề)

Editor: LunaYang97

Những chiếc kệ trang nhã đầy cây xanh được đặt hai bên bàn ăn, có hoa và cây ngăn cách không gian riêng tư.

Giang Quân và Lăng Bạch là người trong giới giải trí, nhưng cả hai đều rất hào phóng. Lăng Bạch đi theo người phục vụ, hôm nay mặt anh ta không trang điểm, đầu tóc vẫn chói lọi thời trang, tươi cười bước tới.

Anh ta đảo mắt nhìn những người trong bàn, "Xin chào mọi người, tôi là bạn của anh Quân, cứ gọi tôi là Lăng Bạch."

Người phục vụ lấy thêm một chiếc ghế cho anh ta, Giang Phượng cười nói: " Cậu là người phát ngôn trò chơi của em ba, tôi đã nhìn thấy cậu ở rất nhiều quảng cáo. "

Lăng Bạch khóe mắt nhăn lại một nụ cười,"Chị Giang có trí nhớ thật tốt."

Giang Phượng cười giới thiệu Tề Thành và Giang Hằng bên cạnh. "Đây là hai người con trai của tôi, lớn nhất là Tề Thành, còn nhỏ là Giang Hằng, gọi thế nào cũng được."

Lăng Bạch không hỏi tại sao hai người lại có họ khác nhau, mỉm cười nhìn Tề Thành như lần đầu tiên gặp mặt. Đưa tay ra, "Xin chào."

Tề Thành cũng cong môi, lễ phép đưa tay lại.

Cả hai bắt tay nhau trêи không trung trong ba giây rồi buông ra.

Lăng Bạch lại nhìn Giang Hằng "Xin chào, em trai."

Giang Quân, "Cậu gọi nó là em trai, không phải bối phận này lộn xộn sao? Đây là cháu trai của anh."

"Cứ gọi tên đi." Giang Hằng giống anh trai bộ dáng lịch sự.

Sau khi làm quen nhau, đồ ăn trong nhà hàng vẫn chưa dọn lên, Lăng Bạch nói thêm vài câu, mọi người đều nhiệt tình đối đãi.

Nói chuyện với anh ta rất thoải mái, Lăng Bạch có một cái nhìn sâu sắc độc đáo không bước vào đường cùng, anh ta thực sự hài hước và là một tay giỏi trong lĩnh vực xã hội.

Nhưng lời nói của anh ta sẽ thường thường hướng vào Tề Thành dẫn dắt.

"Tiểu Thành từ nhỏ đã thông minh rồi," Giang Quân nhướng mày khoe cháu "Có thể học được rất nhiều thứ, không chỉ là học, nhưng tôi chưa từng thấy nó đặc biệt ngu ngốc ở phương diện nào, nhưng khuyết điểm là nó không dính người, cũng không dính tôi lắm. "

Tề Thành dài giọng," Cậu ba—— "

Giang Quân quay đầu lại, "Nhưng nó cũng lớn rồi, không dính người cũng tốt. Tiểu Thành lúc nhỏ không thích cười. Nó trước đây vẻ ngoài lạnh lùng, bây giờ dễ tiếp xúc hơn nhiều."

Lăng Bạch cười nói:" Tề Thành có vẻ rất dễ sống chung. " Anh ta ngoài mặt tỏ vẻ tán thành, nhưng trong lòng biết rõ ràng sợ Tề Thành bây giờ càng khó gần hơn trước.

Lăng Bạch năm nay mới 22 tuổi, chỉ hơn Tề Thành bốn tuổi. Giang Quân nghe thấy hắn gọi Tề Thành gọi là em trai, cũng không kêu hắn đổi.

Giang Hằng đột nhiên nói: "Không phải trường anh mời Lăng Bạch dự lễ kỷ niệm trường sao?"

Tề Thành nói, "Ừ, được mời tới."

Những người khác nhìn anh "Trường trung học số 2 đã trả rất nhiều tiền. Đừng sợ Lăng Bạch sẽ làm phiền nữ sinh trong trường. "

" Còn tốt "Tề Thành cúi đầu cắn một cái" Lăng Bạch đứng ở xa, rất ít người có thể nhìn rõ. "

" Nhưng có một màn hình lớn. "Lăng Bạch cười nói," Bất cứ ai từ xa đều có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của tôi chiếu trêи màn hình lớn. Chỉ là tối hôm qua có quá nhiều người và nhiều nghệ sĩ biểu diễn. Em trai Tề Thành sợ không để ý đến tôi. "

Giang Phượng nói:" Cậu là người cuối cùng? "

" Là người kết thúc, "Lăng Bạch khẽ gật đầu, "Em trai Tề Thành có xem biểu diễn cuối cùng của tôi không? "

Hắn nhướng mày nhìn Tề Thành, trong mắt hiện lên tia sáng, áo sơ mi vàng sáng ba chiều phong độ, da trắng hơn, đẹp trai hơn. Đôi mắt màu đào nguy hiểm quyến rũ. "Tôi không biết màn trình diễn tối qua có tốt không".

"Xin lỗi. "Tề Thành uống nước" Tối hôm qua tôi có chuyện phải giải quyết, màn biểu diễn kết thúc không có xem."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!