Chương 23: (Vô Đề)

Editor: LunaYang97

Sau khi ra khỏi bể bơi, Tề Thành đưa Giang Hằng về nhà và ở đó ăn tối.

Giang Hằng nhớ tới nhiệm vụ Giang Phượng giao cho ở bàn ăn, "Anh trai, anh có trường đại học nào mà anh thích không."

Giang Phượng cười lớn, "Con trai, tại sao con lại không tự tin với anh trai mình như vậy."

Tề Thành cũng cười. "Anh vẫn chưa tìm ra."

Giang Phượng đưa đũa cho anh, vẻ mặt thoải mái, "Con lớn rồi, hứa với mẹ, sau khi nghĩ xong mẹ sẽ là người đầu tiên biết được?"

" Vâng," Tề Thành, "Nói cho mẹ biết trước."

Anh gắp cho Giang Phượng cùng Giang Hằng một đũa đồ ăn.

Cả mẹ và con đều cười.

Sau khi ăn xong, Tề Thành trở về nhà, ngủ một giấc thoải mái nhất trong một tháng, bài kiểm tra của giáo viên các môn phát ra anh đều để lại cho buổi chiều cuối cùng làm.

Trì Nghiên đồng ý với anh sau khi hoàn thành các câu hỏi sẽ cùng sửa đáp án, Tề Thành muốn làm gì thì làm, giấy kiểm tra còn lại để trống. Anh cũng không cảm thấy khó chịu, trong miệng ngâm nga một bài hát, cây bút trong tay lúc ẩn lúc hiện.

Rèm cửa được mở ra, 3 giờ chiều là ánh sáng rực rỡ nhất.

Sau khi Trì Nghiên làm xong bài thi, hắn gửi tin nhắn cho anh.

[Tôi đã sẵn sàng. ]

[Tiết học bắt đầu? ]

Trì Nghiên nhìn lại tin nhắn Tề Thành gửi, mỉm cười.

Nụ cười tinh tế, kiềm chế sáng ngời.

Hắn đáp: "Được rồi."

Cả lớp ai cũng biết Tề Thành là kẻ què xuất sắc, môn chính có ba cái chân, chỉ có một cái chắc như chân voi.

Thấy anh nói bắt đầu tiết học, Trì Nghiên cảm thấy dễ thương không thể giải thích được.

Sau khi hoàn thành ba môn toán, lý, hóa, bên kia liền chơi xấu, nhắn QQ tỏ vẻ bất lực, [Không làm được. ]

Trì Nghiên có thể hình dung bốn chữ này với nhau thành loại biểu thức nào.

Dựa vào thực tế là không muốn làm điều đó, chỉ nói là sẽ không làm được.

Ngay khi Trì Nghiên định trả lời thì cửa phòng bị gõ, mẹ Trì cầm ly sữa bước vào, bà sửng sốt khi thấy Trì Nghiên đang ngồi ở bàn mỉm cười, sau đó bà thoải mái đặt sữa xuống bàn. "Còn đang làm bài tập?"

Trì Nghiên gật đầu, "Vâng."

Mẹ Trì đứng sang một bên, cẩn thận quan sát biểu hiện trêи mặt Trì Nghiên. Do dự hồi lâu, bà vẫn hỏi: "Trì Nghiên con có phải đang yêu không?"

Trì Nghiên dừng lại và quay lại nhìn mẹ mình, "Tại sao mẹ lại nói như vậy."

"Con đang cười." Mẹ Trì ngồi xuống và cố gắng hết sức thư giãn không tạo áp lực cho Trì Nghiên, "Có người thích rồi phải không?"

Trì Nghiên tắt máy, cầm ly sữa lên, nhấp một ngụm và trấn tĩnh tinh thần, "..."

Hắn há miệng không biết phải nói gì..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!