Chương 21: (Vô Đề)

Editor: LunaYang97

Ngày hôm sau trêи chuyến xe buýt trở về, Ngô Nguyên thật sự không thấy bóng dáng.

Thầy Dương sắc mặt không được ưa nhìn cho lắm, có lẽ đã biết lý do Ngô Nguyên vắng mặt, nhưng không nói gì mà yêu cầu tài xế khởi động xe.

Ba giờ sau, đúng 12 giờ trưa, xe dừng trước cổng trường trung học số 2.

Năm, sáu chiếc xe buýt đã dừng trước trường. Học sinh trở về từ các trường khác chen chúc nhau ở cửa. Đám đông bị chặn phía trước, xe buýt không thể vào được.

Tài xế xe buýt lo lắng nói: "Anh Dương, xe không vào được, tôi sẽ dừng ở đây, anh đưa học sinh đi vào được không?"

" Được rồi," Thầy Dương hét lên, "Mọi người lấy túi đi, chúng ta dừng ở đây. Đừng quên xuống và lấy hành lý của các bạn. Đừng vội để về nhà. Hãy cùng nhau tổ chức một cuộc họp ngắn và làm bài tập về nhà trong kỳ nghỉ. "

Các sinh viên vừa khóc vừa mang hành lý xuống," Thưa thầy, sắp đến ngày nghỉ trong tháng này rồi."

"Vớ vẩn, nửa ngày chủ nhật đó có được tính là ngày nghỉ không?"

Tề Thành xách túi lên lưng, xuống xe trước, sảng kɧօáϊ đi xuống.

Chu Phàm ném chiếc túi căng phồng của mình ra ngoài cửa sổ, "Tề Thành bắt lấy!"

Tề Thành chạy đến dưới cửa sổ và bắt lấy chiếc túi thành công.

Sau khi những người trong ban 3 cuối cùng đã tập hợp lại với nhau, người đến trước đã bắt đầu lên đường về nhà.

Thầy Dương biết mọi người đang lo lắng, cũng chỉ tóm tắt ngắn gọn vài câu. Hạ Lập chạy tới lấy giấy kiểm tra trong phòng làm việc, mồ hôi nhễ nhại, "Thưa thầy, đây đều là giấy kiểm tra của giáo viên các môn gửi đến."

Giấy kiểm tra trong tay cậu ta đều chất thành đống, dày như vậy. Giống như một số từ điển Tân Hoa Xã, học sinh ban 3 đau đầu cảm thấy có những ngôi sao trước mặt.

Khi về nhà, trong cặp của mỗi người có vài bộ giấy thi.

Vừa về đến nhà, Tề Thành nhận được một cuộc gọi xa lạ, "Xin chào, xin hỏi anh là anh của Giang Hằng?"

"À, là tôi," Tề Thành vừa cởi đồng phục học sinh vừa trả lời, "Ngài là?"

"Tôi là giáo viên chủ nhiệm của em ấy," giọng nữ đối diện thở dài, "Là như vầy, Giang Hằng và một người bạn cùng lớp xảy ra tranh cãi, tôi đã cố gắng liên lạc với bà Giang nhưng điện thoại không liên lạc được. Nếu có thời gian, cậu có thể đến trường một chuyến không? "

Một giây tiếp theo, Tề Thành nói:" Được rồi, nửa tiếng nữa gặp."

Sau khi cúp điện thoại và thay một bộ quần áo khác, Tề Thành cầm chìa khóa xe, đi đến trường học của Giang Hằng.

Giang Hằng ở trường trung học số 4, cách trường trung học số 2 không xa, khi đi ngang qua có xe buýt và ô tô riêng đưa đón học sinh.

Chưa đầy nửa giờ, anh đã đến lớp học. Giang Hằng đứng sau mặt thối hoắc, khuôn mặt căng ra thật lâu, nhìn anh bước vào đã thấy choáng váng, "Anh..."

Tề Thành vỗ vỗ vai hắn, đi về phía giáo viên.

Chỉ là một vụ tranh chấp nhỏ nên cả hai không bị thương, phụ huynh của bạn kia có lý và liên tục cho rằng con mình chưa dạy dỗ tốt nên không muốn làm phiền cô giáo.

Sau khi giải thích rõ lý do của sự việc, cũng chấp nhận lời xin lỗi của nhau.

Sau khi sự việc được giải quyết xong, Tề Thành từ từ đưa Giang Hằng ra khỏi trường.

Giang Hằng học năm nhất tại trường trung học số 4. Trường trung học số 4 là trường mà hai ngày trước Hàn An đến tham gia trao đổi khóa học và gặp gỡ lễ kỷ niệm của trường.

Lễ kỷ niệm của trường trung học số 4 đã kết thúc, nhưng từ cách bài trí, cũng có thể thấy lễ kỷ niệm trong hai ngày trước đó sôi động như thế nào.

Hai anh em đang tản bộ trêи con đường rợp bóng cây, vẻ mặt của Giang Hằng không được đẹp mắt cho lắm, "Em không biết cô giáo sẽ gọi cho anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!