Chương 13: (Vô Đề)

Editor: LunaYang97

Buổi tối, Thầy Dương đưa tờ giấy xin nghỉ cho Tề Thành, sáng hôm sau Giang Phượng lái xe đưa con trai đến cổng trường trung học số 2 thì thấy Tề Thành đang đợi ở cổng trường.

Bởi vì trở về nhà cũ nhà họ Giang, Tề Thành cởi bỏ đồng phục học sinh, mặc quần áo bình thường cùng dáng người đĩnh bạt, cũng không có chần chờ, vẻ mặt thoải mái, đứng đợi ở ven đường.

Giang Phượng tán thưởng, "Anh trai con thật sự rất đẹp trai."

Giang Hằng ngồi ở ghế sau im lặng.

Xe dừng trước mặt Tề Thành, Tề Thành mở cửa băng ghế sau, trêи ghế sau còn một thiếu niên mặc đồ màu đen, vẻ ngoài đẹp trai, nhưng khuôn mặt vô cảm, khó chịu.

Ông Tề và bà Giang đều là những người kết hôn lần thứ hai, mỗi người có một cậu con trai gộp thành một gia đình bốn người, vợ chồng gắn bó với nhau, họ thường bỏ bê con cái. Con trai của hai người từ lâu đã qua tuổi khóc nháo, tiếp xúc giữa họ còn xa lạ hơn cả những người bạn bình thường.

Tề Thành lên xe nở nụ cười, "Đã lâu không gặp, Tiểu Hằng."

Giang Hằng không thân thiết lắm, khoanh tay nghiêng người sang chỗ khác, "Ừ."

"Đứa nhỏ này," Giang Phượng hôm nay mặc một bộ âu phục, tóc xoăn. Đôi môi đỏ mọng, bà thích thú liếc nhìn Giang Hằng, "Sao sau khi nhìn thấy anh trai của con, con lại lạnh nhạt như vậy?"

Giang Hằng nhíu mày, "Mẹ lái xe cho tốt đi."

Gia đình ba người đi từ ngoại ô phía bắc đến ngoại ô phía nam. Đi bốn mươi phút, mới đến nhà cũ của Giang gia.

Tề Thành đặt túi xuống, cảm ơn dì quản gia đến nhận túi, cùng Giang Phượng bước vào nhà.

Trong phòng khách, ông Giang chủ ngôi nhà cổ của Giang gia, đang ngồi trêи ghế sofa, xung quanh là các em trai của Giang Phượng.

Dưới Giang Phượng còn có ba người em trai, người nhỏ tuổi nhất vừa mới vào đại học, lúc này tất cả đều đang ngồi ở đây ngoại trừ người cậu nhỏ.

Tề Thành và Giang Hằng chào hỏi từng người, hai người cậu làm việc trong giới kinh doanh và giải trí vẫy tay chào, yêu thích đưa cho vài bao lì xì.

Tề Thành cười khổ để bọn họ vỗ đầu sờ mặt, nhà họ Giang đặc biệt thích trẻ con, ngay cả một người đàn ông cao lớn như anh cũng sẽ bị coi như đứa trẻ ba tuổi.

"Tiểu Thành lại đẹp trai rồi," Cậu ba không nhịn được nhéo mặt Tề Thành, nhếch mép cười nói, "Thật sự không muốn cùng cậu vào làng giải trí sao?"

Giang Hằng mím khóe môi kéo tay cậu ba. Đặt nó lên khuôn mặt của mình.

"Nói chuyện thôi," Giang Phượng ngồi trêи ghế sô pha, "chuyện gì xảy ra vậy?"

Hai người già hơn 50 tuổi, vẻ mặt kỳ quái, vui sướиɠ chiếm phần lớn, lại có chút hụt hẫng..

Nhưng từ biểu hiện này, Tề Thành biết đó không phải là tin xấu.

Sự thật cũng đúng, vị thiếu gia nhà họ Giang vốn chơi bời lêu lổng bỗng nhiên bị phát hiện có một đứa con riêng chưa đầy ba tuổi.

Ông bà Giang vì lo lắng cho 3 đứa con trai độc thân đến mức không ngủ được bỗng có một đứa cháu trai trắng trắng mềm mềm. Đối với cả Giang gia mà nói đây là một điều bất ngờ vô cùng lớn.

Ngoại trừ bố của đứa bé, chưa tốt nghiệp đại học lại không nghĩ như vậy.

Tề Thành đi từ tiền sảnh ra sân sau.

Ngôi nhà cổ của Giang gia có một khu vườn rộng lớn, núi giả, nước và hoa cỏ nhiều màu sắc là nơi Tề Thành thích đến. Anh đã vẽ một số bức phác thảo phong cảnh trêи giấy.

Nhóm người trong đại sảnh, cậu ba trẻ nhất cũng ngoài 26, cậu hai gần 30 tuổi, một người hiền lành lãng tử, một người lầm lì, mỗi lần nhìn thấy Tề Thành và Giang Hằng đều dán chặt không thể kéo ra.

Ngoại trừ chị cả Giang Phượng đã kết hôn, còn lại đều độc thân.

Bọn họ yêu thích trẻ con, cố tình không chịu lấy vợ sinh con, mỗi lần nhìn thấy hai người, khuôn mặt anh bất giác đông cứng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!