Giang Chức lại một lần cạn lời cứng họng.
A Vãn lại có ý nghĩ khác, cảm thấy Chu tiểu thư là kiểu người không màng công danh, coi tiền tài như cặn bã, không tham không sân si, không giống mấy đồ đê tiện yêu diễm, một đám lòng tham không đáy không biết thỏa mãn bên ngoài kia, Chu tiểu thư không như thế, cô ấy là một quý cô đạo đức tốt, bán vài cái ốp di động đã thấy đủ, ý chí cao độ cảm thấy mình không thiếu mười mấy vạn đúng là không phải người bình thường có thể đạt tới.
Hơn nữa, Chu tiểu thư rất tốt với ông chủ, mua cho anh ấy hẳn một xe trứng gà, đây là tình yêu thần tiên gì vậy, xúc động quá --
"Lâm Vãn Vãn.
"
Có thể đừng gọi Lâm! Vãn! Vãn! Được không
A Vãn tâm bất cam tình bất nguyện tiến lên: "Làm sao?" Mẹ nó, anh nhất định phải đi sửa tên!
"Đưa trứng gà đến biệt thự Trường An, tìm mấy người lành nghề tới hỗ trợ.
" Giang Chức đặc biệt dặn dò, "Đừng làm vỡ.
"
Một quả trứng gà giá mấy đồng, sắp được đến ở biệt thụ trị giá mấy ngàn vạn rồi, A Vãn ngay cả vốn cưới vợ cũng chưa tích cóp đủ đột nhiên thực ưu thương: "Vâng.
"
Tài xế xe tải thấy trứng được đặt mua số lượng lớn nên cũng đồng ý giao hàng tận nhà.
Chu Từ Phưởng nói cảm ơn, xong nói với Giang Chức: "Em vào đây.
"
"Chúng ta cùng vào.
" A Vãn cảm thấy động tác theo sau của ông chủ, giống y một người vợ tam tòng tứ đức.
Nhưng mà...
Chu Từ Phưởng căn bản là không chờ Giang Chức, xem người qua đường lui tới nhiều, dường như sợ bị người khác nhìn thấy nên tự mình đi trước, bước chân nhanh như bay, mới chốc lát đã không thấy bóng dáng.
Giang Chức: "! "
Thật muốn tóm được cô, sau đó hung hăng đè cô một trận!
A Vãn che miệng, tránh ở một bên cười trộm, thấy ông chủ ăn mệt, anh thật sự quá là vui vẻ, vì thế hớn hở mà sờ sờ trứng gà trên xe tải: "Ông chủ, nhiều trứng gà như vậy một mình ngài cũng ăn không hết, tôi có thể nhặt mấy quả mang về nhà ăn không?"
Giang Chức nhàn nhạt liếc mắt một cái, mang lên quý khí thế gia công tử của anh: "3496 quả, thiếu một quả, thì trừ vào tiền lương của anh.
"
A Vãn: "! "
Thật đáng ghét mà!
A Vãn cảm thấy đồ ông chủ xấu xa này, căn bản không xứng với một quý cô xuất chúng, đạo đức tốt, một người ưu tú như Chu tiểu thư.
Bốn giờ chiều, Tiết Bảo Di tới phim trường một chuyến.
"Trời ạ! Tóc này của cậu, rất thời thượng đó nha.
" Tiết Bảo Di sờ sờ mái tóc ngắn bạch kim cũng khá thời thượng của mình một phen, nghĩ thầm có nên đi làm một đầu xanh lam luôn không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!