Bên kia, fans đại diện được chụp ảnh chung với thần tượng thì vui mừng thét chói tai, Giang Chức chỉ liếc mắt nhìn hướng kia một cái đã hiểu.
Cô học đến đâu dùng đến đó.
Bực thì bực, lại không nỡ nói cô, Giang Chức xoay người sang chỗ khác: "Em đi với anh."
Chu Từ Phưởng kéo mũ, cúi thấp đầu qua đó cùng anh.
Đợi người đi xa, mấy người ở phim trường mới dám lén lút buôn chuyện.
Nhà sản xuất: "Cô gái đó là ai vậy?"
Người phụ trách: "Không biết." Trùm kín quá, thấy không rõ.
Nhà sản xuất khó hiểu: "Giang đạo không phải gay sao? Sao mà qua lại gần gũi với một cô gái như vậy?"
Người phụ trách suy đoán: "Chẳng lẽ là khuê mật?"
Nhà sản xuất: "..."
Thần mẹ nó khuê mật!
Phó đạo diễn: "Con trai tôi đến kỳ phản nghịch, hôm qua cũng mới nhuộm một quả đầu xanh lam." Quả tóc xanh lam đó, đúng chất mười phần khí thế dân xã hội, y như một tiểu lưu manh.
Kịch vụ: "Ông nói đạo diễn Giang tới kỳ phản nghịch rồi?"
Phó đạo diễn buồn buồn: "Đạo diễn Giang cũng đã hai mươi bốn rồi mà."
Kịch vụ suy đoán: "Kỳ phản nghịch tới muộn?"
Phó đạo một cái tát qua: "Cẩn thận để Giang đạo nghe được muốn đầu chó của cậu!"
Kịch vụ sờ sờ đầu.
Tôi cũng không biết sao lại thế này, cũng không dám hỏi.
Bên ngoài phòng nghỉ đạo diễn, A Vãn đứng yên như tùng, dựa vào cửa tập trung tinh thần..
Nghe lén.
"Có phải em sợ anh không?"
"Không có."
Giang Chức ngồi, Chu Từ Phưởng đứng, cách nhau hơn năm mét, anh chịu đựng ý muốn đầy đầu mới không tóm cô qua.
"Vậy đứng xa thế làm gì?" Anh chỉ vào sô pha đối diện, "Em ngồi ở đó đi."
Chu Từ Phưởng do dự một chút mới qua ngồi.
Anh đi lấy hai hộp sữa bò cùng một hộp kẹo tới đặt trước mặt cho cô.
Chu Từ Phưởng nói: "Cảm ơn." Sau đó cô ôm hộp kẹo, bỏ từng viên từng viên vào miệng.
Giống như chuột hamster đang giữ đồ ăn.
Đêm qua cô đi vào giấc mơ cũng y như vậy, có điều là trong mơ cô ngoan hơn, nghe lời mà ngồi ở trên người anh ăn kẹo, bảo cô ôm anh thì cô ôm, bảo cô hôn anh cô cũng hôn, làm anh thích không chịu được, khiến anh muốn đem kẹo của cả thế giới đến trước mặt cô.
Giang Chức càng muốn, tâm càng ngứa: "Kẹo lần trước anh cho em ăn hết chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!