"Chức Ca Nhi," Giang Duy Nhĩ thay đổi dáng ngồi, trên mặt đã không còn sự đùa giỡn ban nãy, chỉnh chỉnh làn váy "Đổi khác đi, cái gì khác cũng được, cái này không thích hợp, cô cô của cháu là người đã có bạn trai."
Giọng điệu xem như yếu thế.
"Không đổi."
Giang Chức người này, bản chất là xấu xa tận cùng.
Anh khiêu khích: "Chơi không nổi à."
Giang Duy Nhĩ người này, có một nhược điểm trí mạng, không thể kích động, một kích liền bùng nổ.
Cô đổ ly rượu, gác cái ly xuống --
"Các cậu đừng khi dễ Duy Nhĩ."
Tiết Băng Tuyết che miệng lại, đôi mắt như nai con chớp chớp, muốn nhìn Giang Duy Nhĩ, lại sợ hãi mà né tránh, lỗ tai ửng hồng nói: "Bạn trai của Duy Nhĩ sẽ tức giận."
Bạn trai của Duy Nhĩ tức giận, Duy Nhĩ sẽ không vui, Duy Nhĩ không vui, anh sẽ khổ sở.
Vì thế, Tiết Băng Tuyết dùng sức bưng kín miệng.
Tiết Bảo Di: "..."
Có đồng đội như thần có ích lợi gì đâu? Đồng đội như heo chuyên kéo chân sau mới đáng nói, ngang ngược kiểu này, đến vương giả cũng mang không nổi.
Cạch.
Vỏ chai rượu tử bị Giang Chức chọt chọt, xoay nửa vòng, không khí yên lặng.
Tiết Băng Tuyết còn đang nhìn lén Giang Duy Nhĩ, sợ cô tức giận, Giang Chức tức giận thì..
Để anh tức giận tốt hơn, chỉ cần Duy Nhĩ không tức giận.
Đồ ngốc bạch ngọt này!
Tiết Bảo Di cũng nhìn không nổi nữa rồi, hận rèn sắt không thành thép mà đạp anh một cái, bóp giọng nói mắng chửi người: "Chức Ca Nhi đang giúp chú đó, chú cái đồ ngu si này!"
Tiết Băng Tuyết lại sợ bị Giang Duy Nhĩ nghe được, trừng mắt nhìn Tiết Bảo Di một chút.
Tiết Bảo Di: "..."
Heo đần này!
"Không chơi, không vui." Giang Chức cầm di động, chạy lấy người.
A Vãn đi cầm áo khoác nhanh chóng theo sau, từ phía sau liền thấy Giang Chức cúi đầu, lộ ra một đoạn sau cổ trắng nõn bóng loáng đến nhịn không được muốn sờ sờ, sườn mặt bị ánh sáng di động phản xạ mạ lên một tầng lãnh bạch.
Anh lại đang xem di động.
A Vãn không nhịn xuống: "Chu tiểu thư còn chưa chấp nhận sao?"
"Khụ khụ khụ khụ khụ.."
Giang Chức ho đến mặt mày đỏ lên, đỡ tường ấn ngực, quay đầu lại cả giận nói: "Liên quan rắm gì đến cậu."
A Vãn: "..."
Anh rụt cổ, "Ngài bớt giận, đừng ngất đi đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!