Chu Diễn nắm chặn nắm đấm, khuôn mặt vốn đã lạnh như băng của anh ấy lại càng lạnh hơn, anh ấy nói thầm: "Lâm Thần Khuynh, anh đợi đấy."
Trợ lý từ phía sau đi tới, đứng bên cạnh anh ấy, thấp giọng nói: "Mọi chuyện đã sắp xếp xong rồi."
Chu Diễn rủ mặt xuống, vẻ mặt lạnh tanh sải bước rời đi.
Khương Ngọc Doanh và Lâm Thần Khuynh quay về khá muộn, sau khi ngồi xuống ghế thì liền cầm lấy cốc nước trên bàn uống một ngụm, có lẽ là vì uống quá vội nên cô đã bị sặc.
Lâm Thần Khuynh cầm lấy khăn giấy trên bàn vừa lau miệng cho cô vừa nói: "Đừng vội, uống từ từ thôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lời vừa dứt, anh đặt tay sau lưng cô rồi vỗ nhẹ. Động tác của anh rất tự nhiên, lời nói vô cùng thân mật.
Khuôn mặt vốn đã đỏ hồng của Khương Ngọc Doanh nay lại càng đỏ hơn, ngoài ửng đỏ ra thì còn xen lẫn chút ngượng ngùng. Khi ánh mắt cô chạm mắt với Lâm Thần Khuynh, trong đầu lại hồi tưởng về dáng vẻ ôm hôn của hai người trong vườn hoa lúc nãy.
Anh ôm lấy eo cô rồi nói: Ngoan.
Người nhà họ Khương nhìn thấy cảnh đó thì lập tức hiểu ra, mấy bà dì bắt đầu thúc dục hai người sinh con.
"Doanh Doanh à, con với Lâm Thần Khuynh cũng đã kết hôn được một thời gian rồi nhỉ, tính khi nào sinh em bé vậy?"
"Chuyện sinh con nên phải nhân lúc tuổi còn trẻ ấy, thế mới hồi phục nhanh."
"Hai con đều đẹp trai xinh gái cả nên em bé sinh ra chắc chắn cũng sẽ rất xinh xắn."
"Cha con đã trông mong lâu lắm rồi."
"Không chỉ có cha con mong chờ đâu, các dì cũng vậy nữa."
"Doanh Doanh, các con cứ việc sinh đi, dì ba chăm em bé cho."
"Doanh Doanh, dì tư cũng sẽ chăm em bé cho con."
"Thế nên.... Rốt cuộc tính khi nào có em bé vậy?"
Rõ ràng là tiệc sinh nhật bây giờ lại biến thành tiệc thúc dục sinh con, may là bàn này đều là người nhà họ Khương, nếu mà để người khác nghe được thì Khương Ngọc Doanh thật sự không muốn sống nữa.
Rõ ràng là tuổi tác của cô cũng đâu có lớn.
Kết hôn còn chưa được một năm mà, sinh cái gì mà sinh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Con vẫn còn là một em bé mà.
Lúc Khương Ngọc Doanh cầm lấy cốc nước thì tiện thể đá Lâm Thần Khuynh một cái, Lâm Thần Khuynh cầm lấy cốc nước trong tay cô, lúc cô đang ngơ ngẩn thì thay nước trong đó thành nước ấm, sau đó lại đặt lại vào tay cô rồi mới chậm rãi nói: "Doanh Doanh còn bé, chuyện sinh em bé không cần phải gấp gáp."
Lâm Thần Khuynh chờ cô uống nước xong, sau đó mới nắm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng nhìn cô rồi nói: "Thêm vài năm nữa đi."
Giọng điệu vô cùng cưng chiều, tất cả mọi người trong bàn đều bị ép buộc ăn cơm chó, có người khẽ kêu lên một tiếng ghen tị.
"Chết mất."
"Chị họ, anh rể, hai người ngọt ngào quá đi."
"Sau này em sẽ tìm một người bạn trai giống như anh rể."
"Anh rể mãi là đỉnh nhất."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!