Chương 67: (Vô Đề)

Dáng vẻ mỉm cười của anh ấy rất điềm tĩnh, khiến cho người ta bất giác nghĩ đến một từ: Dịu dàng như ngọc.

Trong sáng như ngọc.

Khương Ngọc Doanh ngại ngùng cười cười: "Không vội, anh từ từ trả lời."

Chu Diễn đi theo cô bước lên bậc thềm, sau đó lại xuôi theo bậc thềm đi ra vườn hoa phía sau, anh ấy không vội trả lời câu hỏi, ngược lại còn hỏi về tình hình của Khương Ngọc Doanh trước: "Mấy năm nay em sống tốt không?"

Khương Ngọc Doanh gật gật đầu: "Tốt."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chu Diễn: "Nghe chú Khương nói em đã vào giới giải trí rồi?"

Khương Ngọc Doanh: "Vâng."

"Tại sao lại muốn vào giới giải trí?"

"Vì em thích."

Chu Diễn liếc mắt nhìn qua, nhất thời đắm chìm trong nụ cười của cô, chính nụ cười này đã cùng anh vượt qua những đêm khó khăn, tiếp thêm sức mạnh vô tận cho anh.

"Thật sự thích như vậy sao?" Anh ấy hỏi.

"Vô cùng, vô cùng thích." Khương Ngọc Doanh mỉm cười nói.

"Thích đến vậy thì anh nhất định phải ủng hộ rồi." Chu Diễn nhìn thấy cô đang đi giày cao gót thì cố ý đi chậm lại: "Anh làm nhà đầu tư, mời em đến diễn thấy thế nào?"

Khương Ngọc Doanh dừng bước, chớp chớp mi nói: "Anh Diễn, anh đang nói đùa với em hả?"

"Anh nói đùa với em lúc nào?" Chu Diễn giống hệt như lúc nhỏ, duỗi tay ra tính xoa đầu cô.

Lúc trước, mỗi lần dỗ dành cô anh ấy đều sẽ xoa đầu cô, sau đó nói rất nhiều lời tán thưởng.

Khương Ngọc Doanh của lúc đó sẽ rất vui, sẽ ngẩng đầu lên nói sau này anh phải gọi em là tiểu công chúa.

Vào thời khắc Chu Diễn hạ tay xuống, Khương Ngọc Doanh liền lập tức theo phản xạ tự nhiên mà nghiêng đầu né sang một bên, bàn tay của người đàn ông bỗng chốc dừng lại.

Khương Ngọc Doanh mỉm cười ngại ngùng: "Cái đó..... Tóc em mới làm xong, sẽ bị rối mất."

Chu Diễn thu tay lại, đặt ra sau lưng, lúc không ai để ý, anh ấy liền bấu chặt ngón tay vào lòng bàn tay mình, anh ấy quên mất, anh ấy rời đi lâu như vậy, tiểu công chúa đã không còn là của anh ấy nữa rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhưng không sao cả, anh ấy có thể giành lại được.

Khương Ngọc Doanh sợ anh ấy hiểu lầm nên đã mỉm cười rồi vui vẻ kể cho anh ấy nghe rất nhiều chuyện, có ký ức chung của cả hai người, cũng có chuyện của cô thời còn đi học, còn có cả chuyện kết hôn của cô nữa.

Sắc mặt của Chu Diễn dần tối sầm lại, một dàng vết cấu xuất hiện trên lòng bàn tay sau lưng anh ấy.

Khương Ngọc Doanh không nhận ra điều gì, còn đứng đó mà thao thao bất tuyệt, Chu Diễn ngắt lời cô: "Em..... Chồng em có đối xử tối với em không?"

"Hả?" Khương Ngọc Doanh đứng hình một chút: "À, anh nói Lâm Thần Khuynh hả, anh ấy đối xử với em rất tốt."

Con người ta có chuyện vui thì sẽ luôn thích chia sẻ với người nhà, trong mắt Khương Ngọc Doanh thì Chu Diễn chính là người nhà, tuy rằng đã lâu không gặp, nhưng tình nghĩa lúc nhỏ vẫn còn đó.

Cô muốn đem chuyện vui của mình nói cho anh ấy biết.

"Tốt bao nhiêu?" Chu Diễn dừng lại hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!