Lúc này hoạt động tâm lý của Khương Ngọc Doanh rất phong phú, căn cứ vào "Anh không bắt được tôi ngay tại chỗ thì tôi sẽ không bao giờ thừa nhận" Cô an tâm, ngón giữa ngón cái đan xen, búng một cái trông rất nhã nhặn, ba hoa chích chòe thổi phồng lên.
"Wow, người phụ nữ này là ai vậy, dáng người thật đẹp đó."
"Eo thật nhỏ."
"Mông thì vểnh lên."
"Chân rất trắng."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đây rốt cuộc là tiên nữ nhỏ từ đâu tới, thật muốn làm quen với cô ấy."
"Này, đây là bạn của anh à? Anh có thích cô ấy không?" Khương Ngọc Doanh đi vòng quanh anh ta một vòng, ôm ngực vừa quan sát vừa nói: "Không nghĩ tới tổng giám đốc Lâm nhà anh cũng có lúc thích người khác, kỳ tích, kỳ tích động trời."
Cô đứng trước mặt anh, vén tóc mai rủ xuống bên thái dương lên, nháy mắt mấy cái: "Thế nào? Anh có cần tôi giúp anh theo đuổi người ta không?"
Lâm Thần Khuynh đem điện thoại di động đặt ở trước mắt, rũ ánh mắt xuống, gật gật đầu; "Tôi thực sự rất thích."
"..." Khương Ngọc Doanh vốn còn đắm chìm trong niềm vui sướng "khiến người đàn ông chó câm miệng không nói nên lời khiến cô thật sự là quá vui vẻ, sau khi nghe được lời của anh, tâm trạng đột nhiên có chút không ổn.
Mười người đàn ông thì chín người là sắc lang, còn người còn lại kia thì không phải.
Ôi!!! Lâm Thần Khuynh
-người đàn ông chó này trước mặt vợ chính thất đi thừa nhận thích người phụ nữ khác, hừ, anh đây là muốn nhắn nhủ gì vậy.
Khương Ngọc Doanh ngoài cười trong lòng thì không nói: "Thích thật à?"
Lâm Thần Khuynh nghiêm túc trả lời: "Thực sự rất thích..."
"Anh..."Khương Ngọc Doanh muốn nói tiếp lời người ta nhưng vừa mới nói ra một chữ, Lâm Thần Khuynh cắt đứt: "Ngực của cô ấy."
Khương Ngọc Doanh ghép chữ lại với nhau thì những lời của anh là: Tôi thực sự thích ngực cô ấy.
"..." Mả mẹ nó, những lời này mà anh cũng dám nói, thật sự anh quá là không biết xấu hổ.
Nhẫn nại thì được nhưng nhẫn nhục thì không, cô trừng mắt muốn lý luận cùng anh, nhưng hình như đã xảy ra chuyện gì khi ánh mắt hai người chạm vào nhau. Bởi vì cô nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông chó liếc nhìn cô như có như không thì phải.
Không, chính là anh ta nhìn, điểm mắt nhìn cuối cùng rơi vào ngực cô.
Miệng? Không là ngực?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngực!
Khương Ngọc Doanh nhìn theo ánh mắt anh, đúng vậy, anh quả thật đang nhìn chằm chằm vào ngực cô. Cô đưa tay ngăn cản, nhíu mày nói: "Lưu manh."
Lâm Thần Khuynh không chút xấu hổ khi bị "bị bắt ngay tại trận", thong dong bình tĩnh thu hồi tầm mắt, làm như không có chuyện gì, nói: "Còn thua chút nữa."
"Cái gì?" Khương Ngọc Doanh không hiểu ý tứ trong lời nói của anh.
Lâm Thần Khuynh khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt mờ ám, lạnh nhạt nói: "So với người phụ nữ trong video còn thua chút nữa."
"Ngực không có mà người ta có."
"Dáng người không đẹp bằng người ta."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!