Gió thổi khiến cho đám lá trên cành cây tạo ra tiếng vang xào xạc, khung cảnh có chút mơ hồ, não bộ Khương Ngọc Doanh giống như bị đông lại, cô trừng mắt ước chừng khoảng mười giây.
Sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên, xấu hổ muốn chết, vốn còn tưởng rằng đây là loại kịch bản "Tiểu công chúa xinh đẹp vì muốn bảo vệ hôn nhân gia tộc mà tức giận với mỹ nam" , lâm ly bi đát các thứ nhưng ai ngờ lại không phải.
Thậm chí cô còn làm quá lên, vừa khóc vừa kêu gào tiền nong.
Quả thực gãi đúng chỗ ngứa rồi, nếu như Mã Điêu mà thấy chắc chắn sẽ giơ ngón tay cái lên cho cô một like, còn khen cô một câu: "Trâu bò thật đấy."
Cô cũng thấy mình trâu bò vãi chưởng, chỉ là không ngờ tới kịch bản tự nhiên biến hóa nghiêng trời lệch đất thế này, đang yên đang lành kịch bản đang theo kiểu "cẩu huyết yêu hận tình thù" thì chuyển sang hài kịch.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cua khét thế này thì diễn sao nổi.
Cô bất ngờ đến mức tay còn không cầm nổi điện thoại, trong lòng nghĩ: Đúng là *miệng chó không mọc được ngà voi.
*Miệng chó không mọc được ngà voi: Ví với kẻ xấu không thể nói ra lời tử tế
Vốn dĩ muốn xuống nước xin lỗi anh một câu, nhưng mà miệng cô giống như bức thư bị niêm phong, không nói được một câu xin lỗi, hơn nữa còn ngụy tạo cho mình một lý do, nhíu mày nói: "Nếu chỉ là giả vờ hợp tác thì tại sao anh lại không nói cho tôi?"
Lâm Thần Khuynh bình tĩnh nói: "Thời cơ chưa đến."
"Nhưng cũng không liên quan đến việc anh nói ra sự thật cho tôi biết." Khương Ngọc Doanh cưỡng từ đoạt lý, có cái gì đó nghẹn ở cổ, nói: "Nói trắng ra là anh không tin tưởng tôi, nếu như anh có chút niềm tin nào thì chắc chắn đã nói với tôi rồi, cũng sẽ không để tôi buồn như bây giờ ——"
Cô kéo dài giọng nói: "Thật là con người máu lạnh."
Lâm Thần Khuynh nhẫn nại giải thích cho cô hiểu: "Ngoại trừ anh và Cao Huy thì việc này không còn ai biết nữa."
"Nói anh bất công cũng không oan mà." Khương Ngọc Doanh nói: "Đến Cao Huy cũng biết chuyện này, tại sao tôi lại không biết? Hừ, mặc kệ nói thế nào thì cũng đều là do anh ——"
Cái miệng của cô liến thoắng nói chuyện không dừng, Lâm Thần Khuynh nghe cô nói mà đau hết cả tai, anh lấy một viên kẹo từ trong tui ra, bóc vỏ kẹo, nhét vào trong miệng cô.
"……" Đều là anh —— sai.
Giọng nói của Khương Ngọc Doanh đột nhiên dừng lại, giữa môi với răng đều là vị ngọt của kẹo sữa, đôi lông mi giống chiếc quạt nhỏ run run, trong mắt có chút ánh sáng, đuôi mắt tạo thành một đường cong.
Không muốn cười cũng phải cười.
Khuôn mặt cô đột nhiên chuyển sang màu hồng.
Khí thế lúc ban đầu cũng vì viên kẹo sữa này mà héo không còn một chút nào cả, kẹo cũng ngon đấy, sau khi ăn xong thì sau tai cũng biến thành một màu hồng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không hiểu sao tự nhiên tai lại ngứa quá đi.
Gãi một chút vẫn cảm thấy ngứa.
Điên cuồng xoa tai mà vẫn ngứa thế này aaaaa.
Cũng không chỉ ngứa thôi mà còn có chút nóng.
Cô trộm liếc mắt nhìn Lâm Thần Khuynh một chút, người đàn ông gần trong gang tấc này còn đang cười, đôi mắt phượng có chút mê hoặc lòng người.
Viên kẹo cũng không lớn, sau khi ăn xong, Cô cả nhà họ Khương nhớ ra mục đích của mình, lại bắt đầu tra xét, giống như công chúa nhỏ: "Lâm Thần Khuynh, anh đừng tưởng rằng cho tôi một viên kẹo là xong nhé, nói cho cùng thì việc này vốn dĩ là do anh không ——" đúng.
Đầu ngón tay thon dài nhét viên kẹo đã được bóc vỏ vào miệng của công chúa nhỏ.
Công chúa nhỏ lại một lần nữa không nói được gì, vệt hồng trên mặt càng ngày càng đậm, sắp chuyển sang màu đỏ luôn rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!