Hôm sau, Lâm Lan đón Khương Ngọc Doanh đến suối nước nóng Thịnh Gia ở ngoại ô, khi đi đến đó tâm trạng của cô khá tốt, sau khi tắm xong thì có chuyện xảy ra.
Nói đúng ra là gặp phải người đáng ghét.
Thuộc loại "Tốt nhất không cần gặp mặt, gặp là phải đánh".
Khương Ngọc Doanh và Lâm Lan vừa đi vừa cười, ở phía trước có người chặn đường lại còn ăn nói khó nghe: "Tôi còn tưởng là ai chứ? Hóa ra là diễn viên tuyến 18 chuyên nhận vai quần chúng vai người chết ngay cả người qua đường cũng không phải là Khương XX nào đó nha."
Không có nhiều ruồi thì có khả năng dễ xử lý, mà nhiều ruồi như vậy thì chuyện này chắc chắn sẽ khó dứt đây.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Ngọc Doanh chưa biết nhịn là gì, cô hừ một tiếng: "Tôi còn tưởng là ai cơ? Hóa ra là tuyến 3 rơi xuống tuyến 18 đến vai quần chúng cũng không ai mời diễn Tống XX đấy à"
Tống Viện trợn mắt nhìn: "Cô nói cái gì đấy?"
Khương Ngọc Doanh ôm ngực liếc cô ta rồi tặc lưỡi: "Cô ấy à không những bị mù mắt mà tai cũng điếc rồi đấy."
"Cô nói bậy gì đấy!" Dạo này Tống Viện gặp trục trặc trong công việc, đang không có nơi trút giận laị gặp phải Khương Ngọc Doanh nhào vào nói mát liền giơ tay muốn đánh cô.
Kỳ thật trước đây khi cô ta đóng phim cũng phải nhờ vào kịch bản mới đánh được mấy người cùng cấp bậc, những người đó cũng không dám nói lời nào, lúc gặp riêng còn phải gọi cô ta một tiếng: "Chị Viện."
Vì vậy mới dưỡng thành tính cách của cô ta bây giờ.
Tuy nhiên, hôm nay cô ta đánh nhầm người rồi, Khương Ngọc Doanh phản ứng còn nhanh hơn cô ta, cô giơ tay tát cô ta một cái: "Muốn đánh tôi à, đừng có mà mơ."
Khương Ngọc Doanh có thân phận gì không ai biết mà có tìm cũng không ra. Vì vậy nên Tống Viện mới không kiêng nể gì, hôm nay bị ăn một cú đau làm sao cô ta có thể chấp nhận được.
"Xem tao xé xác mày ra." Tống Viện đùng đùng giơ tay tát lại nhưng tiếc là không đụng vào cô được.
"Chát." Cô ta lại ăn thêm một cái tát nữa, vẫn là Khương Ngọc Doanh đánh, mỗi bên trái phải một cái, cũng khá cân đấy.
Chưa bao giờ Tống Viện phải chịu nhục nhã như vậy, nếu tay không được thì dùng chân, nhân lúc Khương Ngọc Doanh không để ý liền giơ chân đá.
Lâm Lan nhìn thấy trước tiên liền hét lên: "Cẩn thận."
Khương Ngọc Doanh tránh được, chân Tống Viện lại đá về phía trước, vang lên tiếng bùm khi đá phải bể tắm nước nóng, đầu ở dưới chân ở trên, lúc vùng vẫy còn bị uống mấy ngụm nước.
Mùi vị của nước này không cần nói cũng biết, khi đầu cô ta nhô lên khỏi mặt nước liền nôn một trận.
Khương Ngọc Doanh thấy bộ dạng ướt đẫm nhếch nhác của cô ta liền bật cười thành tiếng, Lâm Lan cũng cười theo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cả người Tống Viện run lên vì tức.
Lúc này, điện thoại của Lâm Lan vang lên, có người gọi cho cô ấy, cô ấy vội vàng chạy đến nơi không có người để nghe điện thoại.
Khương Ngọc Doanh quấn chặt áo tắm trên người và đi về phía trước, mới đi được một chút thì có người lạ đứng trước mặt và chặn đường cô.
Người đó chắn đường cô và nói: "Cô Lâm."
Khương Ngọc Doanh nhướng mày: "Là tôi."
"Xin chào, tôi là Lưu Tiểu." Lưu Tiểu giơ tay ra.
Lưu Tiểu?"
Khương Ngọc Doanh ngẫm nghĩ một lúc mới nhớ ra người trước mặt mình là thanh mai trúc mã của Lâm Thần Khuynh. Cô ngước mắt lên nhìn và đánh giá cẩn thận người trước mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!