Phụ hoàng nhíu mày, nghiêm mặt: "Trẫm biết con đang có ý đồ gì."
Ta níu tay áo người lay nhẹ: "Phụ hoàng, chỉ lần này thôi, người cứ chiều Gia nhi tùy hứng một lần này đi mà."
"Thôi được rồi, tấm lòng hiếu thảo của con..."
Người sai nô tài khiêng kiệu mềm tới cho ta ngồi, lúc sắp ra khỏi cổng viện, Sở Dao chạy như bay ra, nước mắt nước mũi giàn giụa: "Phụ hoàng, phụ hoàng không cần Dao nhi nữa sao?"
Đừng vội.
Màn kịch hay này, đương nhiên phải để ngươi tận mắt chứng kiến chứ.
Ta hạ giọng cầu xin: "Phụ hoàng, Lục muội bây giờ cũng đã biết điều hơn rồi, muội ấy đã lâu không gặp Lan mẫu phi, mẫu tử tình thâm, xin phụ hoàng hãy ban ơn một lần."
Sở Dao được phép đi cùng.
Nó sáp lại gần phụ hoàng, lúc thì giả vờ đáng thương yếu đuối nhận lỗi, lúc lại làm nũng níu kéo.
Chẳng bao lâu, sắc mặt phụ hoàng đã dịu đi không ít.
Trong lúc dỗ dành phụ hoàng, nó nghiêng đầu nhìn ta, nhướn mày.
Như thể đang nói: "Thấy chưa, ta mới là đứa con gái phụ hoàng yêu thương nhất."
Chúng ta đi một mạch đến ngoài Dực Khôn Cung, vì ta nói với phụ hoàng là muốn tạo bất ngờ cho Lan mẫu phi, nên phụ hoàng hạ lệnh không được thông báo trước.
Chúng ta đi thẳng vào trong, ngày thường Dực Khôn Cung đèn đuốc sáng trưng, hôm nay lại chỉ có ánh nến leo lét.
Bọn hạ nhân đều đã quen mặt phụ hoàng, ngày thường thì rất tự nhiên, hôm nay lại phủ phục dưới đất, toàn thân run rẩy không ngừng.
Phụ hoàng đã nhận ra điều bất thường, rảo bước nhanh hơn về phía tẩm điện.
Bên ngoài tẩm điện không có hạ nhân hầu hạ, ánh nến bên trong hắt ra bóng hai người đang quấn lấy nhau.
Tiếng thở d ốc nặng nề vang vọng trong không khí tĩnh lặng như tờ.
Người đàn ông dừng lại đúng lúc cao trào, cất giọng trêu ghẹo: "Nương nương, là vi thần lợi hại, hay Bệ hạ lợi hại hơn?"
12
Hơi thở Lan phi nặng nhọc, bà ta lí nhí đáp: "Bệ hạ dù sao cũng lớn tuổi rồi..."
"Như vậy, bản cung thật sự có thể một lần sinh hạ hoàng tử sao?"
"Đương nhiên!"
...
Phụ hoàng ôm ngực, toàn thân run rẩy.
Phúc nội thị đỡ lấy người: "Bệ hạ, Bệ hạ, triệu thái y, mau lên!"
Phụ hoàng hất tay ông ta ra, lao lên trước một cước đạp tung cửa tẩm điện.
Sở Dao vừa lao vào trong vừa hét lên: "Mẫu phi, người điên rồi sao? Người đang làm cái gì vậy!"
Tiếng hét này vừa thê lương vừa vang vọng, làm lũ chim đêm hoảng sợ bay đi.
E rằng những cung điện gần đó cũng đều nghe thấy động tĩnh rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!