Chương 6: (Vô Đề)

Lan Quý Phi quỳ rạp xuống đất, bộ dạng thành tâm nhận lỗi: "Dù thế nào cũng là do thần thiếp dạy dỗ không nghiêm."

"Vẫn không sửa được cái tính mà Gia nhi thừa hưởng từ mẹ ruột nó, thần thiếp nguyện chịu phạt."

Ta dập đầu mạnh, giọng thê lương:

"Gia nhi tự biết tội nghiệt sâu nặng, lần này phải lấy mạng đền mạng.

"Phụ hoàng nuôi nấng Gia nhi nhiều năm, Gia nhi chưa báo đáp được gì, thật sự là bất hiếu.

"Phụ hoàng, quốc sự bận rộn, nhưng sức khỏe của người mới là quan trọng nhất, mong người bảo trọng. Phụ hoàng hay bị đau mắt, nếu có kiếp sau, Gia nhi nguyện làm ngọn đèn trường minh trước án của phụ thân, chỉ mong phụ thân một đời sáng tỏ, mãi mãi không ưu phiền!"

...

Sắc mặt Phụ hoàng càng thêm sâu thẳm.

Tỏ ra yếu đuối, giả đáng thương, bày tỏ tấm chân tình.

Mấy chiêu trò này, đều là ta học được từ mẹ con Lan Quý Phi bao năm qua.

Lan Quý Phi nhíu mày: "Ngươi gây ra họa lớn như vậy cho Bệ hạ, còn muốn có duyên phận kiếp sau?"

"Cũng tại bản cung, ngươi và Dao nhi rõ ràng cùng một phu tử dạy dỗ, sao lại không sửa được cái tính của ngươi..."

8

Phụ hoàng từ trên bậc thang cao bước xuống.

Ông đi đến bên cạnh Lan Quý Phi, bà ta chắc tưởng Phụ hoàng đến đỡ mình dậy, yếu đuối đáng thương đưa tay ra.

Nhưng Phụ hoàng đột ngột giơ tay, tát mạnh một cái vào mặt Lan Quý Phi.

Tát đến nỗi bà ta lảo đảo, đứng sững tại chỗ.

Phụ hoàng mệt mỏi nhắm mắt:

"Ngươi dạy dỗ không nghiêm, cái tát này là ngươi đáng nhận.

"Truyền chỉ, Lan Quý Phi dạy con không nghiêm, phạm lỗi lớn, giáng làm Phi.

"Lục công chúa lời nói hành động không đúng mực, tước bỏ phong hiệu Minh Châu công chúa, thu hồi đất phong, cấm túc nửa năm, không có lệnh triệu không được ra ngoài."

Sau khi liên tiếp ban hai đạo thánh chỉ, Phụ hoàng nhìn ta.

Yết hầu ông chuyển động, nói từng chữ: "Ngũ công chúa Sở Gia phạm lỗi lớn, phạt nặng bốn mươi trượng, cấm túc ba tháng, mời người nhà Lưu phu tử đến xem hành hình."

Thật ra phu tử không phải bị đánh trên đường ra khỏi cung, mà là bị đánh khi đang ngồi xe ngựa từ trong phủ chuẩn bị ra khỏi thành.

Ta cố ý nói sai, để lại sơ hở.

Chính là đang lồ lộ nhắc nhở Phụ hoàng, hung thủ không phải ta.

Như vậy, ông nhất định sẽ cho rằng ta bị Lan Phi đẩy ra chịu tội thay.

Nhưng cũng như rất nhiều lần trước đây, Phụ hoàng vẫn không nỡ phạt nặng Sở Dao, vẫn để ta gánh tội danh.

Nhưng ta không thất vọng.

Ông cũng là một trong những đao phủ g.i.ế. c c.h.ế. t mẫu phi, ta chưa bao giờ khao khát tình yêu từ ông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!