...
Lý Hổ rút kiếm, quát giận: "Lùi lại, lùi lại!"
"Các người dám bức ép công chúa như vậy."
Trong đám đông có một nữ tử đứng thẳng lạnh lùng quét mắt qua những người đang quỳ: "Các người có vợ con cha mẹ già, lẽ nào Ngũ công chúa không có người thân?"
"Các người không nhìn ra đây là kế của bọn phỉ sao?"
Vừa nói nàng ấy đã đi đến bên cạnh ta, chắn trước mặt ta.
Ta đã gặp nàng ấy trong cung yến.
Là Phương Minh Nguyệt, cháu gái duy nhất của Bình Viễn Hầu quá cố, cả nhà Bình Viễn Hầu đều c.h.ế. t trận, trong nhà không còn nam đinh, chỉ còn lại mình nàng ấy.
Nàng ấy rút con d.a. o găm từ trong ủng đưa cho ta: "Ngũ công chúa, trước cái chết, tướng quân và tiểu binh bình đẳng, công chúa và thứ dân cũng bình đẳng, đừng để bị dư luận bắt cóc."
Đúng là một nữ tử hào sảng, thấu tình đạt lý.
Tiếc là lời này không thuyết phục được những người khác, mà bọn phỉ lại đang ra tay tàn sát, g.i.ế. c năm tiểu sa di, rồi ném xác họ ra ngoài thiền phòng.
Người đàn bà nhận ra ta lúc trước gào lên: "Ta không muốn chết!"
"Chúng ta cùng trói Ngũ công chúa lại, giao nàng ta ra đi!"
Khát vọng sống sẽ lấn át nỗi sợ hãi hoàng quyền.
Những người này từ từ vây lại phía ta, Phương Minh Nguyệt chắn trước mặt ta: "Các người muốn làm gì?"
Ta hít sâu một hơi, gạt nàng ấy ra: "Bổn công chúa sẽ ra ngoài!"
Tiểu Liễu mắt lưng tròng: "Điện hạ, không được."
Lý Hổ vẻ mặt nặng nề: "Thuộc hạ đi cùng Điện hạ."
"E là bọn chúng không cho phép." Ta ghé vào tai hắn, nói nhỏ, "Hành tung của ta, sao bọn phỉ dân gian lại biết được, chuyện này rất kỳ lạ."
"Ngươi nhất định phải tìm cách canh chừng người đàn bà cầm đầu gây sự kia."
Lý Hổ đột ngột ngẩng đầu, dường như rất bất ngờ vào lúc này mà ta vẫn bình tĩnh như vậy.
Phương Minh Nguyệt kiên quyết đòi đi cùng ta.
"Ngũ công chúa, thần nữ không cha huynh, không con cháu, không vướng bận, sinh ra trong gia đình võ tướng, nếu có thể c.h.ế. t vì g.i.ế. c phỉ, cũng không uổng công dạy dỗ của liệt tổ liệt tông nhà họ Phương."
Ta suy nghĩ một chút, có vài chuyện cần một người làm chứng.
Nhà họ Phương đời đời trung lương, chưa bao giờ tham gia tranh giành bè phái, lời của Phương Minh Nguyệt rất có sức thuyết phục.
Chỉ là: "Bọn người này e là không dễ đối phó, cô có thể sẽ mất mạng."
Phương Minh Nguyệt cười cười: "Người nhà họ Phương chúng tôi, chưa bao giờ sợ chết."
Nàng ấy nói rồi hạ giọng: "Vả lại người đó quan tâm đ ến người như vậy, ta tất nhiên cũng phải bảo vệ người."
Thì ra nàng ấy chính là trợ lực do người đồng minh bí mật kia của ta phái tới.
Ta không do dự nữa, kiên quyết để Tiểu Liễu ở lại, bảo Phương Minh Nguyệt giả làm tỳ nữ, mở cửa thiền phòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!