Chương 10: (Vô Đề)

13

Ta làm vẻ mặt kinh ngạc, ấm ức:

"Không có, không có chuyện đó.

"Cớ sao nhi thần lại phải trả thù Lan mẫu phi, lại còn dùng thủ đoạn như vậy?

"Hơn nữa nhi thần vẫn luôn bị cấm túc, căn bản chưa từng bước chân ra khỏi Phương Phi Cung."

Lan Quý Phi há miệng nhưng không nói nên lời, bà ta không thể giải thích, vì như vậy sẽ làm lộ chuyện bà ta vu oan giá họa cho mẫu phi của ta.

Ngược lại, Sở Dao lại phản ứng kịp: "Phụ hoàng, hôm nay mẫu phi đã ăn bánh Phù Dung Thủy Tinh Cao do Sở Gia làm, chắc chắn bánh đó đã bị bỏ thuốc."

Lan Quý Phi kinh ngạc liếc nhìn nó, đến lúc này mới phát hiện mình luôn bị đứa con gái yêu quý lừa dối.

Nhưng giờ giữ mạng là trên hết, bà ta nhanh chóng hùa theo: "Đúng vậy, chính là bánh đó có vấn đề, Bệ hạ, thần thiếp bị hãm hại mà, Bệ hạ."

Ta quỳ sụp xuống đất, nước mắt lã chã rơi: "Bánh Phù Dung Thủy Tinh Cao vốn là nhi thần làm để tự mình ăn, là Lục muội đã tự ý lấy đi từ chỗ nhi thần."

Phụ hoàng giận tím mặt:

"Tiện nhân, mẹ con các ngươi bao năm nay vẫn luôn bắt nạt Gia nhi, chiếm công lao của nó làm của riêng.

"Tưởng trẫm không biết sao?

"Trẫm yêu thương các ngươi, nên mới chọn cách mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi.

"Đáng thương Gia nhi vẫn một lòng lo lắng cho ngươi, tìm mọi cách để trẫm làm lành với ngươi.

"Bánh Phù Dung Thủy Tinh Cao đó trẫm cũng đã ăn, sao không thấy có vấn đề gì!

"Buông trẫm ra, ngươi làm trẫm thấy ghê tởm!"

Lan phi nào chịu buông, chỉ khổ sở van xin: "Bệ hạ người quên rồi sao, thần thiếp và Bệ hạ là thanh mai trúc mã, người từng hứa sẽ cưới thần thiếp làm Hoàng hậu mà..."

Ta vội vàng phụ họa: "Phụ hoàng, Lan mẫu phi lần này chắc chắn là lần đầu phạm lỗi, trước kia Tống gia đưa người vào cung đều là nữ tử, nhi thần có thể bảo đảm!"

Sắc mặt phụ hoàng càng thêm khó coi, người cười lạnh: "Ngươi bảo đảm thế nào, nàng ta làm những chuyện bẩn thỉu này, lẽ nào còn nói cho ngươi biết?"

"Chẳng qua là lần này tình cờ bị trẫm bắt gặp mà thôi."

Người càng nghĩ càng tức, vung thanh trường kiếm trong tay.

"Xoẹt" một tiếng, m.á. u tươi b.ắ. n tung tóe.

Một vết kiếm sâu hoắm, từ trán trái của Lan phi rạch qua lông mày, sượt qua chóp mũi, rồi khắc sâu vào má phải.

Lan phi ôm mặt, la hét không ngừng.

Sở Dao vốn còn định cầu xin, giờ thì sợ đến ngây người, co rúm trong góc run cầm cập.

Trút xong cơn giận, phụ hoàng như già đi mấy tuổi.

Thực ra oan hay không oan cũng không còn quan trọng nữa.

Phụ hoàng đã tận mắt thấy Lan phi gian díu với đạo sĩ, còn tận tai nghe những lời như "Bệ hạ tuổi đã cao", tình cảm giữa họ đã không thể quay lại như xưa được nữa rồi.

Phụ hoàng kiệt sức, giọng khàn đặc: "Truyền chỉ, Lan phi đại bất kính, lập tức phế làm thứ dân, đày vào lãnh cung."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!