3.
Đang nấu ăn được một nửa, trước mắt tôi lại bất ngờ xuất hiện hàng loạt dòng chữ lướt qua như bão:
[Biết ngay mà, nữ phụ độc ác vẫn là nữ phụ độc ác, lại bắt nạt Nhuyễn Nhuyễn nữa rồi.]
[Lúc nãy nó im lặng là tôi đã thấy nghi nghi, mẹ nữ chính mới rời khỏi chưa bao lâu mà lại gây chuyện rồi.]
Tôi giật bắn, vội buông d.a. o chạy ra phòng khách.
Lúc này tôi mới phát hiện không khí trong phòng khách có gì đó rất khác.
Chồng tôi đang bế Nhuyễn Nhuyễn trong lòng, bé đang khóc nức nở, không ngừng nấc lên.
Còn Kỳ Kỳ thì đứng một mình ở góc phòng, khoanh tay nhìn hai người họ, toàn thân căng cứng.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Dưới đất là chiếc iPad vỡ nát, màn hình nứt tung thành từng mảnh.
Tôi bước tới, ôm lấy Kỳ Kỳ vào lòng.
"Có chuyện gì vậy con? Nói cho mẹ nghe được không?"
Thật ra, đám chữ kia đã kể hết đầu đuôi câu chuyện:
Nhuyễn Nhuyễn muốn mượn iPad của Kỳ Kỳ chơi một chút, nhưng Kỳ Kỳ không đồng ý.
Trong lúc giằng co, Kỳ Kỳ ném thẳng chiếc iPad đi, làm Nhuyễn Nhuyễn hoảng sợ mà bật khóc.
Cơ thể bé nhỏ trong lòng tôi cứng đờ.
Cô bé giãy nhẹ mấy cái, thấy không thoát được thì lạnh giọng nói:
"Tại sao cô không hỏi nó?"
Không hiểu sao lòng tôi chợt chùng xuống.
"Mẹ sẽ hỏi em sau. Con là chị nên mẹ muốn nghe con gái lớn của mẹ nói trước."
Kỳ Kỳ cười nhạt:
"Nó không phải em con."
Tôi nhận ra Kỳ Kỳ rất phản cảm với từ chị em.
Cứ nhắc đến là ánh mắt lại hằn lên sự chán ghét không thể che giấu.
"Vậy con kể cho mẹ nghe, chuyện vừa rồi là thế nào, được không?"
Kỳ Kỳ nhìn tôi rất lâu, như thể đang dò xét điều gì.
Rồi cuối cùng, con bé chậm rãi mở miệng:
"Nó ấy giành đồ của con, con không đồng ý, rồi lỡ tay ném ra."
Kỳ Kỳ mím môi, rồi nhấn mạnh thêm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!