Lâm Phi luống cuống pha trà, đặt xuống trước mặt người phụ nữ kia, rồi lại luống cuống ngồi xuống ghế. Cậu không biết nhìn vào đâu, đành cúi đầu, lặng lẽ nhìn gạch lát sàn màu trắng sứ.
Người phụ nữ kia không nói gì nhiều, nhưng từng câu từng chữ bà ta nói đều làm Lâm Phi không thoải mái.
"Cậu vẫn nên thôi học đi." Bà ta đột nhiên nói.
Lâm Phi cứng người:
"…Bà đã nói cho tôi học thêm mấy tháng nữa mà."
Người phụ nữ nhíu mày, có vẻ không vui, bà ta mất kiên nhẫn hỏi:
"Làm xét nghiệm chưa? Là trai hay gái?"
Thực ra phu nhân Tiền không mấy ưng ý Lâm Phi, không có gia thế thì chớ, lại còn là Beta. Đời sau của Alpha và Beta đa số là Beta, tỷ lệ là Alpha và Omega cực kỳ ít. Phu nhân Tiền cho rằng, nếu số đã phải là Beta rồi, vậy thì con trai vẫn hơn con gái.
Lâm Phi: …Vẫn, vẫn chưa.
"Mai bảo trợ lý đưa cậu đi xét nghiệm."
…Vâng.
Tiễn phu nhân Tiền xong, Lâm Phi mệt mỏi tựa vào khung cửa. Cậu từ từ gục đầu xuống, xoa bụng, trong nháy mắt bỗng cảm thấy mờ mịt.
…Rốt cuộc thì mình là gì?
Đứa bé này… Là gì?
Bỗng có tiếng báo tin nhắn, là Tiền Dịch Lai:
"Tôi muốn ăn pudding, loại cậu làm hôm qua ấy."
Tin nhắn thứ hai được gửi tới ngay sau đó:
"Hôm nay ăn thử một cái bên ngoài, khó ăn muốn chết."
Lâm Phi nhìn đầu cuối, ngay đến cậu cũng không biết khóe môi mình đang cong lên.
Cậu vào phòng bếp, nhận ra đã hết kem tươi. Mua kem tươi thì không thành vấn đề, nhưng Lâm Phi cảm thấy mình ngàn vạn lần không nên vì tiện mà đến mua ở tiệm bánh mình từng làm việc, lại càng không nên bước vào phòng vệ sinh của tiệm bánh, nếu không, cậu sẽ không gặp Tiền Dịch Lai.
Tiền Dịch Lai đưa lưng về phía cậu, đối diện là một chàng trai rất đẹp, dựa theo đầu cuối trên cổ tay cậu ta thì cậu ta là một Omega.
Bọn họ tựa sát vào nhau, hình như đang hôn.
Đầu óc Lâm Phi trống rỗng, cậu bước vội khỏi phòng vệ sinh. Đáng tiếc, cậu vẫn đi quá chậm, chưa đi được xa đã nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Omega:
"Nghe nói anh kết hôn với một Beta, có phải anh thích cậu ấy lắm không?"
Tiền Dịch Lai trả lời:
"Là một Beta mặt mũi bình thường thôi, làm gì có gì đáng để người ta thích."
"Vậy sao lại lấy nhau?"
Có vẻ Tiền Dịch Lai không muốn nhắc đến chuyện này, tới giọng nói cũng nóng nảy:
"Không phải tôi muốn, say rượu loạn tính, chưa cưới đã mang thai, mẹ tôi bắt kết hôn, tôi làm gì được."
Lâm Phi bước nhanh hơn, mãi cho tới khi âm thanh đằng sau hoàn toàn biến mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!