Tế Tu ngừng lại, y nhìn Bạch Trừng, ngón trỏ thon dài trắng nõn gõ lên màn hình đầu cuối, mắt híp lại: "Cậu nói gì?"
Không biết tại sao, Bạch Trừng cảm thấy biểu cảm của Tế Tu có hơi nguy hiểm, cứ như một con sư tử đang canh giữ lãnh địa của mình, hắn vô thức lùi về sau, cẩn thận nói: "Tôi, tôi cũng chỉ nghe người ta nói thôi, bọn họ bảo Lý Phá Tinh tỏ tình trong lớp, nam Omega kia hình như là lớp trưởng lớp bọn họ…"
Lớp trưởng là Trần Lâm An.
Chính là Trần Lâm An thầm thích anh Tinh.
Tế Tu cởi áo choàng trắng, cầm áo khoác trên giá. Y nhàn nhạt báo Bạch Trừng một câu: "Tôi đi trước." Sau đó nhanh chân bước ra ngoài phòng thí nghiệm.
Tế Tu vừa rời khỏi tòa nhà thực nghiệm, tiếng báo tin nhắn liền vang lên, là tin nhắn trả lời của Lý Phá Tinh.
Lý Phá Tinh: "Ăn rồi, nhưng không thấy ngon miệng, mua về cho anh hai cái xúc xích ha."
Tế Tu nghĩ tới chuyện Trần Lâm An, cố ý bảo: "Hết rồi."
Lý Phá Tinh nhanh chóng đáp lại: "Vậy thì thôi, anh không ăn nữa."
Tế Tu buông đầu cuối, ngẩng đầu nhìn quán nhỏ sắp khóa cửa cách đó không xa. Y thở dài, bước tới: "Cho tôi hai xúc xích."
Chủ quán chỉ vào máy nướng xúc xích trống không: "Hết rồi, máy cũng tắt."
Tế Tu đưa ra hai tờ tiền mệnh giá lớn, hỏi: "Có thể nướng bây giờ không?"
Tế Tu về tới ký túc xá, vừa mở cửa đã thấy Lý Phá Tinh đi chân trần ngồi xổm chơi với Điêu Điêu. Y nhíu mày: "Đi dép vào, sàn nhà lạnh."
Lý Phá Tinh đi dép, ngạc nhiên cầm xúc xích: "Em bảo hết rồi mà."
Hắn cắn xúc xích, vẻ mặt thỏa mãn: "Vừa nướng hả? Ngon quá."
Tế Tu: "Ăn ngon không?"
Lý Phá Tinh chìa xúc xích vừa cắn cho Tế Tu: "Em ăn thử xem?"
Tế Tu hơi do dự, cắn một miếng. Y nuốt miếng xúc xích, nghiêm túc nói: "Anh lên sofa ngồi đi, em có chuyện cần nói với anh."
Lý Phá Tinh nhanh chóng diệt sạch xúc xích, ném que vào thùng rác gần đó, dửng dưng ngồi xuống ghế, chỉ vào ghế đối diện: "Em ngồi đi, anh cũng có chuyện cần nói với em."
Tế Tu ngồi xuống ghế, ngẩng đầu đã thấy Lý Phá Tinh ngồi ghế cao hơn mình, tư thế thoải mái thích ý hơn mình.
Tế Tu: Sao lại có cảm giác mình mới là phạm nhân bị tra hỏi?
Lý Phá Tinh ôm Điêu Điêu vào lòng, nhìn Tế Tu, nghiêm túc hỏi: "Tế tiên sinh, cậu có biết tội của mình không?"
Điêu Điêu dùng đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Tế Tu, phấn khởi gâu một tiếng.
Tế Tu: "Gì cơ?"
Lý Phá Tinh nói đâu ra đấy: "Căn cứ theo điều thứ ba mươi lăm bộ luật hôn nhân của đế quốc Lục tinh, nếu đã kết hôn còn kết hôn với người khác, hoặc kết hôn với người đã kết hôn dù biết rõ tình trạng hôn nhân của người đó, sẽ bị tạm giam hoặc giam hai năm trở xuống. Tế tiên sinh, rốt cuộc ngài quyết định tự thú hay là tự thú đây?"
"Lý Phá Tinh anh đang nói gì vậy?"
Lý Phá Tinh không giả bộ được nữa, đưa đầu cuối cho Tế Tu, cười ngã trái ngã phải: "Em không biết hả? Nửa trường đều biết em kết hôn với Lâm Phi rồi ha ha ha ha!"
Tế Tu cầm đầu cuối, trên đó hiện lên giao diện diễn đàn Tam viện.
Topic đứng đầu có tiêu đề "Tin sốc! Cô vợ nhỏ mà học bá đỉnh cao của phòng thí nghiệm Tế Tu giấu kín hóa ra lại là cậu ấy!"
Tế Tu đọc cái tiêu đề khiến người ta tê cả da đầu này, tay suýt nữa ném đầu cuối đi, cơ mà, y vẫn nỗ lực ấn vào xem.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!