Chương 11: Hàng xóm nhà đối diện vô cùng đẹp trai

Edit: Egao

21

Ngày hôm nay, từ lúc mở mắt ra cho tới bây giờ.

Tất cả mọi chuyện đều phát triển nhanh ngang với tốc độ ánh sáng.

Tô Trừng cảm giác mình không còn thời gian để suy nghĩ, nhưng cảm giác hôn môi nam thần thực sự quá tuyệt!

Bốn phía phảng phất như nở đầy hoa, vây quanh giường đơn, mùi hương thơm ngọt ấm áp tràn đầy không gian.

Được, được rồi.

Tô Trừng đỏ mặt nghiêng đầu đi, mặc cho Lâm Húc dán môi lên má mình.

Bầu không khí lãng mạn không chịu được.

Nhưng hố nhất chính là, con Teddy đang nằm ngủ bên kia…

Không hiểu sao Tô Trừng lại có cảm giác —— chừng nào con Teddy này còn bất tỉnh, chuyện này vẫn chưa kết thúc!

Có lẽ trong cõi u minh có một sức mạnh thần bí nào đó rút linh hồn Teddy đi, chỉ để lại cái xác không, để Tô Trừng bất cứ lúc nào cũng có thể thuận lợi xuyên vào làm chó.

Tô Trừng vốn đang cảm thấy trong lòng ngọt ngào, vừa nghĩ tới đây sắc mặt lập tức tối sầm.

Trời cao đất rộng a a a đến tột cùng là vị thần tiên nào lại tẻ nhạt như thế!

Tô Trừng đang điên cuồng phun nước bọt trong đầu, Lâm Húc đột nhiên khẽ cắn lên môi cậu một cái tựa như trừng phạt, hỏi:

"Em đang nghĩ cái gì?"

Trái tim Tô Trừng giật nảy một cái, giương mắt nhìn hắn:

"Chuyện này… anh không cảm thấy có chút kì quái sao, tại sao cứ hôn một cái lại biến trở về?"

Chính xác, Lâm Húc vươn tay nhéo chóp mũi nho nhỏ của Tô Trừng:

"Thời điểm hôn môi mà cũng mất tập trung, thực sự rất kì quái."

Tô Trừng:…

Bây giờ không phải lúc châm chọc nha!

Nói thẳng. Lâm Húc ấn Tô Trừng vào lồng ngực mình, dùng cằm cọ cọ tóc Tô Trừng, ôn nhu nói: Anh yêu em.

… Em cũng vậy.

Tô Trừng thở gấp, trong nháy mắt có cảm giác nửa đời sau của mình dù là người hay là chó cũng không sao cả.

Lâm Húc đứng dậy, nhìn chăm chú vào hai mắt Tô Trừng, không đầu không đuôi nói một câu:

"Tất cả tiểu thuyết của em anh đều đã xem qua, mỗi một quyển anh đều thích… Em hôm nay còn chưa nhìn qua tủ sách của anh, anh sưu tầm tất cả tác phẩm của em, hơn nữa đều là bản có chữ kí."

Ừm… Tô Trừng có chút ngượng ngùng.

Bởi vì nam thần giờ phút này có chút giống kiểu người si tình đến mức không biết trời trăng!

"Anh một mực âm thầm chú ý đến em." Ngón tay Lâm Húc lướt qua gò má Tô Trừng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!