Khi tôi trở lại thì thấy ai kia đang nhàn nhã ngồi chơi game, a nhầm, anh đang dẫn anh em trong bang đi phụ bản cấp tám mươi. Người gì đâu lúc trưa vừa bệnh nằm bẹp dí bây giờ mới hơi tỉnh tỉnh đã vào trò chơi, đúng là muốn người ta nổi điên mà.
Tôi đi đến, vừa định phát huy sở đoản càu nhàu của mình thì nhìn thấy khung tán gẫu của anh nhấp nháy, tin mật! Anh mở ra xem, tin của Phong! Toàn bộ nội dung cuộc đối thoại đập vào mắt tôi, kết quả, tôi nín tịt!
Atula: A, anh hai online rồi.
Vô Tình: Ừ.
Atula: Đêm qua trên ấy trời mưa, anh có sao không?
Vô Tình: Anh không sao.
Atula: Vậy mà cả ngày không nhận cuộc gọi của mấy đứa, chúng nó gọi cho em, còn tưởng anh có chuyện gì.
Vô Tình: Anh cúng giỗ, tiệc ở nhà cậu tàn chưa?
Atula: Quá trưa là tàn rồi, em say nên ngủ tới chiều mới dậy, nghe mấy đứa nói gọi cho anh không được mới cuống lên gọi cho anh.
Vô Tình: Ừ.
Atula: Em không ngờ Nga nghe máy nên lỡ miệng kêu chị dâu. Cậu út ngồi kế bên nghe được hỏi tới tấp, em giấu không được nên nói hết rồi.
Vô Tình: Ừ.
Atula: Anh hai có giận em không?
Vô Tình: Anh cũng đang định nói cho cậu út biết.
Atula: Ừ. Anh tự nói vẫn tốt hơn. Sức khỏe cậu gần đây cũng khá hơn rồi, báo cho cậu chuyện vui biết đâu cậu bình phục nhanh hơn.
Vô Tình: Anh biết rồi.
Atula: Chị dâu đang ở chỗ anh hả?
Nhìn vào cuộc đối thoại của hai anh em bọn họ tôi bất chợt ngẩn người, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu nên quên luôn mình đang định nói gì. Vì sao tôi khó chịu ư? Vì chuyện của chúng tôi, mẹ tôi thì biết từng ngóc ngách rồi còn trưởng bối nhà anh đến tận hôm nay mới biết chuyện.
Cảm giác của tôi lúc này chính là đi buôn lỗ vốn đó, bứt rứt bứt rứt bứt rứt!
Anh đưa tay gõ lên bàn phím và nhấn enter.
- Ừ.
Phong nhanh chóng gửi lại cho anh một tin:
- Cậu nói cậu mừng vì cuối cùng anh cũng tìm được bạn gái, cậu kêu em nói với anh mau mau đem chị dâu về cho cậu nhìn mặt.
Anh đưa mắt nhìn tôi, tôi nghiêng đầu nhìn anh nói:
- Mẹ em cũng nói muốn gặp anh một lần cho biết.
Anh gõ bàn phím trả lời em trai.
- Anh biết rồi.
Tôi ngồi xuống cạnh anh. Có một vài người nhắn tin mật cho anh hỏi anh sao rồi, mấy người đó hẳn là quen biết anh ngoài đời thật, trong đó có hai tin của LinhNhi, sau đó thêm một tin của Mr. Tiên. Anh nói LinhNhi tên thật là Yến Nhi, là vợ của Tiến – Mr.
Tiên. Tôi gật gù giải tỏa thắc mắc.
- Anh muốn khi nào đến ra mắt mẹ em?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!