Edit: MOE (Thiên Ngọc)
16.
"Cho nên vị tiểu công tử làm vương gọi ra Thương Khung kiếm là Phật châu sao?"
"Hồng Kỳ tỷ tỷ gặp qua vị công tử kia sao? Đẹp hơn vương sao?"
"Vương xử trí võ thần kia thế nào đâu?"
Một nhóm mẫu đơn tinh nho nhỏ nhảy trong bụi cỏ, lớn mật đi theo sau mỹ nhân hồng y lãnh diễm.
"Không lo làm việc, hỏi cái gì."
Hồng Kỳ lạnh như băng nói,
"Lại phiền ta sẽ ăn các ngươi."
Tỷ mới sẽ không.
Tiểu mẫu đơn tinh tay cầm rổ trúc nói theo lẽ thường,
"Rõ ràng tỷ cũng muốn vị công tử kia sơm tới Mặc Sơn. Tỷ nói một chút đi, y là người thế nào? Có thể bị chúng ta dọa sợ hay không?"
"Hì hì, hảo tỷ tỷ nói đi mà."
Một tiểu yêu tinh thân mật kéo kéo góc váy nàng.
Hồng Kỳ bất đắc dĩ xoay người, Bạch Ngu tới.
A ô ――
Nhóm tiểu hoa tinh kêu oa oa chạy đi, ghét nhất đại bạch điểu sẽ ăn hoa!
Hồng Kỳ cười cong eo, Bạch Ngu hóa thành hình người đỡ trán lắc đầu.
Vương như thế nào?
"Mấy ngày gần đây đều tĩnh dưỡng ở ôn tuyền."
Bạch Ngu khom lưng hái một đóa mẫu đơn,
"Vương tình thâm, chúng ta khó hiểu, nhưng không thể không làm người cảm động."
Thập phần thuận tay cài lên tóc mai Hồng Kỳ,
"Hồng Kỳ, màu trắng thực hợp ngươi."
Vì thế mỹ nhân lãnh diễm hiếm khi đỏ mặt, dời mắt tiếp tục đi phía trước.
"Hiện tại đám tiểu mẫu đơn tinh càng ngày càng làm càn."
…….
Ôn tuyền vẫn như cũ không người dám vào.
Văn Dữ đã ở đây đợi gần ba ngày.
81 ngày đối thần ma quá ngắn, với Văn Dữ mà nói lại vô cùng dài lâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!