Chương 12: (Vô Đề)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

12.

Tạ Lan Tinh bị lăn qua lộn lại suốt đêm, cuối cùng trước khi trời sáng mới có thể chìm vào giấc ngủ.

Nhưng người ôm y ngủ không được.

Dù bị mái nhà vương phủ che không nhìn được bầu trời, nhưng Văn Dữ biết, có chuyện đang trở nên không đơn giản ―― linh lực trong thân thể hắn tăng lên.

Cổ linh khí không tán loạn, cũng không phải tẩu hỏa nhập ma. Lực lượng lớn như vậy nhanh chóng rót thẳng vào cơ thể, nhiều đến làm hắn đột phá cảnh giới Huyền Thương trong chớp mắt.

Biết được Thần giới đã loạn thành một đoàn, trên Cửu Trọng Thiên ồn ào nhốn nháo.

Linh khí lặp lại lưu chuyển quanh thân, rất nhanh bị Văn Dữ hoàn toàn hấp thụ, mở mắt, đôi con ngươi màu tím phản chiếu khuôn mặt tiểu công tử ngủ say.

Tiểu công tử trong mộng đẹp cũng nhớ thương Văn Dữ chỉ ngủ vài canh giờ đã tỉnh lại.

Thân mình trần trụi kề sát Văn Dữ, trừ bỏ cảm giác có chút bủn rủn cùng đôi mắt khóc đau, nơi khác không có không thoải mái, nhớ lại vui thích đêm qua, sợ đó là mộng Hoàng Lương*.

Gương mặt này ở trước mắt, nhiều ít làm tiểu công tử sinh ra không chân thật.

Ngủ đủ rồi?

Văn Dữ vẫn nhắm mắt, bàn tay dán trên eo y.

Giọng nói trầm thấp chấn động bên tai, người nào đó đỏ mặt.

"Ai nha, đánh thức ngươi."

Vậy bồi thường ta. Đại ma vương không chút khách khí.

Vì thế tay kia một đường từ sau eo dao động đến kẽ mông, đầu ngón tay nhẹ chọc chọc cái miệng nhỏ khép mở, sau đó nắm lấy ngọc hành xoa nắn.

Tạ Lan Tinh khó nhịn dùng hai chân kẹp tay hắn, lại thẹn thùng buông ra, sau đó hôn hôn khóe môi nam nhân, trốn vào chăn mỏng.

Trong không gian nhỏ hẹp y cùng cự thú ngủ say gặp nhau. Đồ vật kia nằm ở rừng tùng rậm rạp, bá đạo giống chủ nhân. Tạ Lan Tinh liếm liếm cán, ngậm một trứng phía dưới vào miệng.

Hôn đủ hai thịt cầu, Tạ Lan Tinh bắt đầu đỡ cự căn liếm láp. Y nhìn không tới mặt Văn Dữ, nhưng có thể cảm giác thứ được trong tay có bao nhiêu hưng phấn.

Đỉnh cực đại bị ấm áp bao vây, cọ xát lưỡi mềm, Tạ Lan Tinh phun ra nuốt vào vài cái, Văn Dữ nhịn không được chạm vào gương mặt y, lòng bàn tay vuốt ve nơi vì hút duẫn mà hơi lõm.

Văn Dữ đẩy chăn vướng bận ra, ngồi dậy dựa vào đầu giường, Tạ Lan Tinh đi theo quỳ gối giữa hai chân hắn, vài lần đỉnh đến yết hầu.

Văn Dữ bị kích thích cả người tê dại, ác liệt nhéo thù du trước ngực y đùa bỡn.

Ngô……

Chỉ bạc không kịp nuốt làm ướt cự long, chiếm cứ rừng cây.

Văn Dữ kéo y ôm, thứ gắng gượng chọc huyệt khẩu ướt át, từng chút bị bánh bao mềm bọc lại.

Ngồi làm Văn Dữ đi vào càng sâu, hạ thân nhanh chóng hung ác trừu động, môi mỏng ôn nhu hôn cằm Tạ Lan Tinh. Người sau bám vào vai hắn lên xuống, hoàn toàn đắm chìm trong tình dục.

"Lan Tinh cắn thật chặt."

"Phía trước cũng chảy nước."

Là nơi này?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!