Tới Quảng Châu thì cũng đã trưa, Cố Thường Hi kéo vali đi về nhà của Tần Minh.
Cô cầm lấy chìa khóa mở cửa nhà bước vào, thấy trong nhà đúng là không có bất kì ai.
Cô đổi giày rồi xách vali đi lên lầu về phòng mình.
Bước vào phòng cô đặt vali sang một bên ngồi trên giường nghỉ ngơi một chút rồi mở vali lấy một bộ đồ đi vào phòng tắm.
Một lát sau cô bước ra đã thay một bộ đồ đơn giản hơn, lúc này bụng cô kêu lên cô mới nhớ ra ngoại trừ sáng nay cô ở nhà ăn sáng với bà nội thì từ lúc lên máy bay tới bây giờ vẫn chưa ăn gì.
Cô để khăn lên giường rồi đi xuống nhà, bước vào phòng bếp xem có gì để ăn không.
Cô nhìn quanh một lượt thở dài cầm lấy gói mì rồi bắt nước, cho dù có đồ ăn sẵn cô cũng không biết nấu nên thôi ăn tạm mì.
Bưng tô mì ra phòng khách ngửi thấy mùi thơm của mì, Cố Thường Hi không cưỡng lại được ngồi xuống thảm lông cầm đũa gắp mì lên ăn.
Đang ăn thì nghe phía sau có giọng nói vang lên:
"Thường Hi, cậu đang ăn gì vậy?"
Cô ngẩng đầu lên quay sang nhìn thì thấy người đứng đó là Tần Minh, cô nói: Mình đang ăn mì.
Tần Minh nghe vậy thì tức khắc nhíu mày lại, bước tới cầm lấy tô mì của cô lên:
"Sao lại ăn mì? Không được ăn nữa."
Cố Thường Hi vội vàng đưa tay muốn giành lại:
"Mình thấy ở nhà cũng không có gì ăn chỉ còn mì nên mới nấu ăn đỡ. Cậu mau trả tô mì lại cho mình."
"Không được, tôi có đem sủi cảo về. Để tôi vào bếp nấu cho cậu ăn, còn mì cậu không được ăn."
Cậu nói xong thì cầm tô mì đi vào bếp, cô đứng dậy đi theo sau thấy cậu thuần thục nấu nước sôi sau đó bỏ sủi cảo vào.
Cô hỏi:
"Mình nhớ chú dì nói tới tối mới về sao mới trưa mà cậu đã về rồi."
Tần Minh vớt sủi cảo ra, nói:
"Ở bên đó cũng không có gì vui nên tôi về đây trước." Cậu cũng không thể nói thật là cậu sợ cô ở nhà một mình lại thấy buồn chán nên mới nói với ba mẹ cho về sớm.
Đem dĩa sủi cảo ra đặt lên bàn, cậu nhìn cô đang đứng đó:
"Sủi cảo xong rồi mau ăn đi."
Cố Thường Hi nghe vậy kéo ghế ngồi xuống, cậu lấy chén nước chấm ra đặt lên bàn rồi ngồi đối diện cô:
"Cậu ăn đi. Lúc nãy nếu tôi không về tô mì đó có khi cậu đã giải quyết sạch."
Cô cười cười nhìn cậu rồi cầm đũa gắp sủi cảo lên chấm nước chấm rồi ăn:
"Sủi cảo ngon lắm đó. Tần Minh cậu ăn một cái đi."
"Tôi ăn trưa rồi cậu ăn đi."
Cô gắp miếng sủi cảo lên đưa trước miệng cậu: Ăn một cái thôi.
Tần Minh nhìn cô cũng đành hết cách, há miệng ra ăn lấy, cô hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!