Chương 32: (Vô Đề)

"Nếu không nhớ, có thể xem camera." Ánh mắt của Tô Mộc dừng trên camera giám sát trong phòng.

"Oa, Tô Mộc ca ca thật là đẹp trai!" Manh Manh ở bên cạnh tiếp tục vỗ tay.

Cửu Thiên Tuế: [ Cũng chỉ có những chuyện liên quan tới tiền bạc, ký chủ mới nghiêm túc như vậy. ]

"Anh em cũng phải tính rõ ràng." Tô Mộc trả lời Cửu Thiên Tuế. Lời này quả thật không sai, Cửu Thiên Tuế bội phục.

[ Nhưng mà, nhắc nhở ký chủ một lần nữa, cô cũng không thể mang tiền theo được. ]

Ánh mắt Tô Mộc tối lại: Ừ.

Ba người bị lôi kéo gật đầu:

"Tô Mộc huynh đệ nói rất đúng."

"Hôm qua, tôi đã xem doanh thu của công ty, tiền đã được chuyển vào trong tài khoản của các cậu."

Cô nói xong, mấy người bọn họ nhanh chóng chạy đến trước máy tính kiểm tra, ngay sau đó là một trận hoan hô vang lên.

"A a a a... Ông đây đã lâu không được thấy nhiều tiền như vậy."

"Người ta có thể ăn được rất nhiều kẹo nha!"

"Mấy hôm trước tôi có nhìn trúng một bộ đồ kia, có thể mua rồi."

"Hắc hắc, rốt cuộc tôi cũng không còn bị giục nợ nữa. Ha ha, thoải mái." Sau khi Tô Mộc rời khỏi công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao thì lái xe đến Tập đoàn tài chính khoa học kỹ thuật Phác thị.

Xe dừng ở bãi đỗ xe trong tiệm cà phê đối diện tòa cao ốc Tập đoàn tài chính khoa học kỹ thuật Phác thị, Tô Mộc ngồi trong quán, uống hai ly cà phê.

Im lặng ngồi, vừa nhìn máy tính bảng trên tay vừa chờ người khác. Nửa tiếng sau.

Một thanh niên trẻ tuổi mặc áo khoác cao bồi, đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai bước vào.

Nhìn xung quanh, ánh mắt người nọ liền dừng ở trên người Tô Mộc, cất bước đi sang hướng này.

Tô Mộc tiên sinh? Chàng trai hỏi.

Tô Mộc ngước mắt:

"Phong Dĩ tiên sinh, mời ngồi."

Phong Dĩ nhìn người trẻ tuổi trước mặt, thiếu niên khí chất bất phàm, sắc mặt ngẩn ra, có vài phần không thể tin tưởng.

"Không biết Tô Mộc tiên sinh dùng máy tính gọi tôi ra đây là có chuyện gì?"

Lúc anh ta đang làm việc, máy tính đột nhiên bị hack, lấy kỹ thuật hacker xếp thứ ba trên bảng xếp hạng trong nước của anh ta vậy mà bị hack, điều này làm cho anh thật tò mò về người chỉ vì muốn gọi anh ta ra mà hack máy tính của anh ta.

Nhưng nhìn thiếu niên chỉ tầm mười tám mười chín tuổi trước mắt, thật là cậu ta?

"Theo tôi được biết, Phong Dĩ tiên sinh mới vừa gia nhập Phác thị không lâu, không biết có hứng thú đến công ty Khoa học kỹ thuật hay không?" Tô Mộc đi thẳng vào vấn đề.

Phong Dĩ cười:

"Với tôi mà nói, Phác thị thích hợp hơn, cậu tìm nhầm người rồi."

Anh ta gia nhập vào Phác thị, nguyên nhân là bởi vì Bạch Mạn Tinh, cũng bởi vì thực lực kinh tế của Phác Thị có thể cấp cho anh ta thiết bị tốt hơn.

"Tôi sẽ gửi cho Phong Dĩ tiên sinh một phần văn kiện, mời sau khi xem xong cho tôi một câu trả lời, ly cà phê này, tôi mời khách." Nói mấy câu ngắn ngủi, Tô Mộc liền đứng dậy rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!