Ta dùng luật pháp để phản bác công chúa, nàng cũng mượn luật pháp để đè đầu ta trở lại:
"Huống hồ ngươi còn tư thông cùng gian phu, tội càng thêm tội!"
"Tội chồng thêm tội, bản công chúa ban cho ngươi một dải lụa trắng, giữ cho ngươi toàn thây!"
Đoạn Minh, tiễntiểu thư
"nhà ngươi một đoạn đường đi!"
Đoạn Minh cuối cùng cũng bắt được cơ hội trả thù, hắn hung hăng nắm lấy hai đầu dải lụa trắng, từng bước ép sát ta.
Phụ mẫu ta quỳ rạp dưới đất, dập đầu cầu xin công chúa tha mạng, nhưng lại bị thị vệ giữ chặt, ép xuống nền.
Ta muốn tránh né, nhưng hai tay đã bị hai mụ mama lực lưỡng bẻ ngược ra sau.
Một người trong đó nắm lấy búi tóc ta, ép ta ngẩng đầu, chờ dải lụa trắng định mệnh kia siết chặt lấy cổ.
"Tiểu thư cao quý là thế, cuối cùng chẳng phải cũng rơi vào tay ta sao?"
Đoạn Minh siết chặt dải lụa, ánh mắt độc ác dữ tợn:
"Nếu hôm nay không siết đứt cổ ngươi, ta không mang họ Đoạn!"
Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, ta hét lớn:
"Ngươi không thể g.i.ế. c ta! Ta… đang mang thai!!"
Hoa Âm công chúa như bị một câu ấy chạm đến nơi yếu hại trong lòng, bỗng nhiên phá lên cười, nhưng đáy mắt lại trào ra sát khí dữ dội hơn:
"Có thai thì đã sao! Ngươi cho rằng bản công chúa sẽ nương tay chỉ vì ngươi mang thai sao? Một xác hai mạng thì càng đáng c.h.ế. t hơn nữa!!"
"Đứa bé trong bụng ta… không phải nghiệt chủng. Nó là huyết mạch hoàng thất!"
Ngươi nói gì?!
"Công chúa không phải muốn biết, đêm ấy là ai đã chạm vào ta sao?"
Dưới ánh mắt căng thẳng của công chúa, ta cất cao giọng:
"Người đã cùng ta chung chăn gối đêm ấy — chính là Thái tử điện hạ! Là đương triều Thái tử Phó Uyên!!"
09
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Mọi người đều sững sờ tại chỗ, phụ mẫu ta cũng kinh ngạc đến mức há hốc miệng, không thốt nên lời.
Đoạn Minh hoảng hốt, gào lên như phát điên:
"Nữ nhân này điên rồi! Dám vọng tưởng đến Thái tử! Đêm đó rõ ràng là ta! Là ta mới đúng!!"
Ta nhìn chằm chằm vẻ mặt chấn động của công chúa, đối mặt với nàng, từng chữ rõ ràng vang lên:
"Thật trùng hợp, đêm ấy Thái tử điện hạ cũng trúng dược, lạc vào hẻm nhỏ. Công chúa… chắc rõ nhất điều này, đúng không?"
Sắc mặt Hoa Âm công chúa thoáng trắng bệch — dược đó là nàng sai người hạ, nàng tất nhiên rõ ràng hơn ai hết!
Ta quát lớn hai mụ mama kia:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!