Chương 10: (Vô Đề)

Khó trách những ngày qua hắn chẳng đoái hoài gì đến ta — thì ra là cố ý xem thử ta có thể tự mình chèo chống đến bước nào. 

"Vậy điện hạ định g.i.ế. c ta sao?" 

"Giết nàng thì thú vị gì chứ. Ba ngày nữa tuyển phi, nàng nhất định phải tới." 

Ta sững người tại chỗ — mồi câu ta đã thả, con cá kia rõ ràng đã nhận ra mưu đồ, nhưng… vẫn nguyện cắn câu. 

Vì sao? 

Ta đã tính toán hắn đến như vậy, thế mà hắn lại không chút oán hận. 

"Đêm đó nếu không phải là nàng… kẻ lao tới có lẽ đã là người của công chúa rồi." 

"Nếu đã phải là ai đó… thì ta thà rằng đó là nàng, Thẩm Chi Chi." 

Huống hồ… 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Phó Uyên khẽ cười, nghiêng người sát bên tai ta, nhẹ giọng nói: 

"Thẩm cô nương, nàng còn nhớ… đêm đó ngươi nắm chặt cánh tay ta, miệng không ngừng gọi ta là cứu tinh không?" 

Hắn vừa nghiêng người lại gần, ta đã ngửi thấy mùi đàn hương lạnh lẽo trên y bào hắn. 

Hai tai ta nóng bừng, má cũng đỏ lên, cuối cùng bình tâm lại, chân thành nói: 

"Nếu đêm đó không có điện hạ, giờ này thiếp đã sống không bằng chết." 

"Điện hạ, đúng là cứu tinh của thiếp." 

Thẩm cô nương, 

Phó Uyên khẽ nói, ánh mắt sâu xa: 

"Bổn vương thường hay mộng cùng một giấc mộng…" 

"Trong mộng, người cứu ta — lại chính là nàng." 

Hắn đưa cho ta một tấm lệnh bài Đông Cung, xoay người bước đi, buông nhẹ một câu: 

"Ba ngày nữa nhớ đến tuyển phi — cần đi một lượt cho có lệ, cũng để cho nàng danh chính ngôn thuận."

12 

Ta cúi đầu nhìn tấm lệnh bài bằng vàng ròng, ngoài mây văn Đông Cung, chính là hai chữ Chiêu Lâm. 

Đó là biểu tự của Phó Uyên — thiên hạ thường gọi hắn là Thái tử Chiêu Lâm, hàm nghĩa ánh mặt trời soi rọi xuống Đại Khải. 

Là vị minh quân cứu thế mà muôn dân kỳ vọng. 

Thế nhưng người như vậy, ở kiếp trước, lại bị Hoa Âm công chúa bức đến mức tự vẫn mà chết. 

Ta vẫn còn nhớ như in đêm mưa lạnh lẽo trong kiếp trước ấy. 

Đoạn Minh ra ngoài bình phỉ, ta vì hắn mà lên chùa cầu phúc. 

Sáng xuất môn trời quang mây tạnh, đến khi hồi kinh, cung đình đã xảy ra biến biến. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!