Mẩu truyện nhỏ
Tác giả: Thân Sĩ Giả
Chuyển ngữ: Bạch Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)
–
#01. Vết thương
Triệu Luân: Chơi cái trò ngu si này mà không đục ra được trên người Ngụy Tử Hư vài cái lỗ thì cũng thật đáng xấu hổ.
Lưu Tỉnh: Chuẩn.
Lạc Hợp: ...
–
#02. Bắt chuyện với giáo sư
Lạc Hợp ngồi cạnh cửa sổ trong phòng, trên tay lật xem Thần khúc.
[ Giáo sư à, đang xem gì vậy? ]
[ Nói chuyện với tôi đi, tôi chán quá à. ]
Âm thanh tràn ra từ góc đặt loa phóng thanh trên trần nhà, Director mỗi khi rảnh rỗi đều sẽ tới quấy rầy Lạc Hợp.
Lạc Hợp cau mày, từ sau thẩm phán ngày thứ nhất Director cứ không ngừng dây dưa với y, Lạc Hợp thấy phiền vô cùng. Y ngó lơ hắn tiếp tục đọc sách.
[ Khục khục, giáo sư thật là cao lãnh nha. ]
[ Giáo sư, Death Theater của anh được tôi dày công thiết kế vô cùng tỉ mỉ, tôi thật sự không thể đợi đến lúc được thưởng thức nó. ]
Máy biến thanh kết hợp với những lời quỷ dị này, cho dù là Lạc Hợp cũng không khỏi cảm thấy sau lưng phát rét. Lúc gương mặt lạnh băng của y xuất hiện trên màn ảnh, đôi mắt màu lam nhạt của Director hơi nheo lại, mỉm cười đầy mong chờ.
[ Không biết khi anh chết, sẽ là dáng vẻ thế nào đây nhỉ? ]
–
#03. Hậu trường
Bên ngoài trường quay Death Show, trong phòng chờ, có ba người đang vội vàng thu dọn hành lý.
Lỗ to rồi. Lưu Tỉnh oán giận nói.
"Nghe nói đoàn kịch này thiếu một vai S công đẹp trai kiêu ngạo nên mới tới đăng ký, kết quả lại thành pháo hôi công? Không biết lịch làm việc của tôi kín hết rồi hay sao?"
"Cậu thì tính là gì? Lúc ký hợp đồng còn nói tôi là công chính quy đây này, ai ngờ Ngụy Tử Hư không đồng ý, tự dẫn người vào đoàn, nếu không sẽ không diễn." Bành Dân Tắc dựng vali lên, khoanh tay đứng dựa vào tường.
"Theo lý thuyết trung khuyển phối đại boss, rõ ràng là thiết lập vương đạo, còn sợ không hot sao? Đầu óc đạo diễn có phải bị úng nước không vậy?"
Cách đó không xa, Lạc Hợp thu dọn xong đồ đạc, không nói một lời, cực kỳ có phong độ đi về phía cửa. Hai người kia chợt nhận ra thiết lập vương đạo thực sự phải ở trên người y, tùy tiện dập phách là có ngay một cảnh huyền nghi trinh thám thân mật khăng khít, ai ngờ mới quay được một nửa đã phải đi lĩnh cơm hộp rồi.
Lạc Hợp mở cửa, đúng lúc bên ngoài cũng có người đang muốn tiến vào, cả hai đều có chút sửng sốt, mắt to mắt nhỏ nhìn nhau.
"Ha... Ha... Xin lỗi, giữa đường kẹt xe, bây giờ mới tới được."
Người nọ đứng ngoài cửa thở hổn hển mấy phút mới bình tĩnh lại, nhìn qua là biết không thường xuyên vận động. Y liếc mắt vào trong phòng, không thấy người muốn tìm, hoài nghi quay đầu hỏi phụ tá: Cậu ta đâu rồi?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!