Chương 27: Xung động

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tác giả: Thân Sĩ Giả

Chuyển ngữ: Diệp Trà (bachdieptra. wordpress. com)

"Dân Tắc, phòng anh lớn thật."

"Hả? Lớn hơn phòng cậu sao?" Bành Dân Tắc đổi giày, nhìn Ngụy Tử Hư đang dựa vào cửa, lại ngẩng đầu quét mắt quanh gian phòng mình. Bàn tủ quần áo giường đôi, hết thảy đồ vật gộp lại cũng chưa chiếm hết một phần tư gian phòng, không gian còn lại để một đống máy chạy bộ, máy ép ngực, máy tập cơ chân, tạ tay xếp trên giá theo thứ tự từ năm ki

-lô

-gam đến ba mươi ki

-lô

-gam, hoóc

-môn nam tính tràn ngập trong không khí.

"Chắc phải gấp ba lần." Ngụy Tử Hư nhìn một vòng, hâm mộ nói. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn tỉ mỉ tham quan phòng người khác. Tuy lúc trước vì kiểm tra thi thể, hắn có vào phòng Chu Du và Mạc Vãn Hướng, nhưng lúc đó hỗn loạn, mọi người cũng loạn cào cào lên, chỉ mơ hồ có ấn tượng "Phòng nào cũng như nhau". Từ những ngày đầu chuyển đến, trong phòng trống trơn, cho đến bây giờ đã sắp đầy vật dụng cá nhân, biệt thự có vẻ càng lúc càng thêm sinh khí.

Chỉ là không biết đối với trò chơi này, sự thay đổi đó là tốt hay xấu.

Ngụy Tử Hư ý thức được bản thân lại đi để ý mấy chuyện con cỏn như vậy, cứ như quản lý đi kiểm tra ký túc xá học sinh, vừa ấu trĩ vừa buồn cười.

"Có thể do phòng ở chỗ rẽ nên rộng hơn?" Bành Dân Tắc chỉ vào trong. "Cậu vào ngồi chút không?"

Ngụy Tử Hư xua tay: "Thôi, anh nghỉ ngơi đi."

Bành Dân Tắc gật đầu: "Vậy cậu ngủ sớm một chút." Câu này đã tính là lời chào, nói xong Bành Dân Tắc cũng tự nhiên xoay người, cởi áo, vắt khăn mặt lên vai chuẩn bị đi rửa mặt.

Quần áo anh chọn đều là kiểu đơn giản, vòng eo vừa vặn vòng ngực no căng, những đường vân cơ bắp hằn rõ trên vải, lúc hai cánh tay vắt chéo lột áo ra, da thịt và vải áo như cọ sát như mơn trớn. Ngụy Tử Hư nhìn cơ lưng anh theo động tác ưu mỹ mà gồ lên, cơ răng trước[1] song song hai mặt, chính là mỹ cảnh tuyệt diệu lúc thường ít chú ý tới.

[1] Cơ răng trước

Cái quần ngược lại thực hiện trọn vẹn bổn phận, rộng thùng thình che đi bờ mông căng mẩy và hình dáng vật dưới khố, chỉ lộ ra đường V

-cut kéo dài xuống dưới khiến người ta mơ màng. Bành Dân Tắc tuy là kiểu người luôn chú ý chăm chút vóc dáng, nhưng sâu trong nội tâm vẫn rất có trách nhiệm, không mặc mấy loại quần bó sát như người mẫu trên bìa tạp chí thể hình, làm cho tầm mắt Ngụy Tử Hư chỉ biết bồi hồi ở nửa thân trên của anh.

Một khối thân thể hoàn mỹ ngay trước mắt, các mạch máu kiềm chế dưới da mặt hắn đã sôi sục đến mức căng phồng.

Bình thường anh mặc quần áo, màu trắng cấm dục còn có thể che đi chút kích thích, Ngụy Tử Hư tự thôi miên tất cả là do chỗ áo kia in họa tiết cơ bắp, nghiến răng nghiến lợi mà kiềm chế thú tính lại. Nhưng lúc này quần áo đã lột xuống, hiện ra da dẻ màu mật ong nhẵn nhụi no đủ, hương vị da thịt cốt tủy xông lên, tựa như nhân gian mỹ vị từ đâu rơi xuống, quả nhiên là trời sinh một cặp với khẩu vị của hắn mà.

Tương phản với vẻ ngoài thư sinh phấn nộn, Ngụy Tử Hư trăm phần trăm thuộc phái ăn thịt, phụ nữ đẫy đà, đàn ông cường tráng, bảo vật trình lên, mỹ thực gia quả thực khó bình tĩnh. Mà trong đại đa số tình huống, đối phương cũng không hy vọng hắn bình tĩnh.

Hắn không giống như Lưu Tỉnh ăn uống hỗn tạp, nhưng cũng không phải người theo chủ nghĩa cấm dục. Khoảng thời gian này tham gia Death Show, qua lại với Bành Dân Tắc đã là kiềm chế đến mức cực hạn, tiết tấu chậm rì, mưa dầm thấm lâu, quen đeo mặt nạ quân tử, suýt chút nữa đã quên chính mình cũng là một thằng đàn ông tinh lực dồi dào!

Của ta.

Trong đầu Ngụy Tử Hư hiện lên mấy chữ này.

Hắn có thể tạm thời không giết anh, nhưng cũng không thể ngăn con Sói khác không động thủ. Mà thân thể một khi không còn ấm áp, độ mỹ lệ cũng giảm đi rất nhiều.

"Hả, cậu chưa về à?" Bành Dân Tắc quay người, thấy Ngụy Tử Hư vẫn đang cúi đầu đứng bên ngoài. Hắn đột nhiên đẩy cửa, hùng hổ tiến về phía anh.

Bành Dân Tắc còn đang sửng sốt không biết hắn hung hăng như vậy là có ý gì, cả người đã bị Ngụy Tử Hư đẩy vào tường, cổ tay bị hắn vững vàng nắm lấy. Ngụy Tử Hư cúi đầu, sống mũi thẳng tắp vùi thẳng vào trong lồng ngực anh, hít một hơi thật sâu. Hơi thở ấm nóng tràn ra giữa khe ngực, cảm giác tê dại xông lên đại não.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!