Ninh Thu Thu nghiêm túc kiểm kê tài sản của mình một chút.
Thời điểm nguyên chủ còn trong nhóm, tiền thu vào chẳng những phải chia cho bên Nghệ Tinh giải trí kia một phần, mà còn phải góp vào công ty nhà mình một phần nữa, cho nên vào tay cô cũng không còn nhiều.
Hơn nữa nguyên chủ còn tiêu xài hưởng thụ hơn cô nhiều, thường xuyên tham gia party, tiệc rượu, mặc đồ đều là loại cao cấp, mua hàng xa xỉ dường như chưa bao giờ nhìn giá, cho nên, về cơ bản cô luôn hết tiền ngay đầu tháng, thường xuyên phải dựa vào tiếp tế từ cha mẹ.
Tóm lại, bề ngoài vị này ngăn nắp hào nhoáng bạch phú mỹ, nhưng căn bản bên trong không có mấy xu tiền tích kiệm!
Sau khi Ninh Thu Thu xuyên qua đây xong, nhận một bộ phim truyền hình, chụp mấy cái quảng cáo cùng bìa tạp chí. Đóng phim truyền hình còn tốt, bởi vì kim chủ ba ba Triển Thanh Viễn dám bỏ vốn gốc cho bạn gái của hắn, cho nên thù lao diễn viên cũng không thấp, cô đi theo cũng kiếm lời được mấy trăm vạn.
Còn chụp hình quảng cáo...... trừ bỏ nhãn hiệu đồ trang điểm kia, thì những cái khác đều kiếm được trung trung, nói ngắn gọn là cũng có lời.
Nhưng minh tinh kiếm được nhiều cũng tiêu phí nhiều, giống nàng loại này thảo bạch phú mỹ nhân thiết, tư phục bất quá năm vị số cũng không dám xuyên đi ra ngoài, bao bao, vật phẩm trang sức, đồ trang điểm, còn có có đôi khi đoàn đội kinh doanh tiền yêu cầu chính mình đào, mỗi ngày chi ra cùng nước chảy dường như.
Cuối cùng, Ninh Thu Thu xấu hổ phát hiện, số tiền cô có thể chi ra, không đến 300 vạn......
Hơn nữa, nếu toàn bộ số tiền này đều đem đi đầu tư, thì cô cũng toàn đội sẽ phải hít gió Tây bắc một đoạn thời gian dài mất.
So với lão đại Triển Thanh Việt tùy tay là có thể ném đi một trăm vạn để đầu tư mạng internet, Ninh Thu Thu có điểm không dám ngẩng đầu.
Có điều, hình thức tài sản khác trên tay cô lại có rất nhiều: căn biệt thự mấy ngàn vạn Ninh phụ đưa cho cô, 1% cổ phần Triển lão gia cho cô, trên tay cô còn có một phần cổ phần công ty nhà mình, linh tinh vụn vặt, tổng lại cô cũng được coi là phú ông trăm triệu đó chứ.
Nhưng này đó đều là lý luận mà thôi, cô đâu có cách nào động vào đâu, trên thực tế, cô vẫn là một tên nghèo khổ không lấy nổi 300 vạn đi đầu tư a......
(*) 1 vạn NDT = 34 triệu VND.
Đại khái cô là cô dâu hào môn nghèo nhất lịch sử đi.
Thời điểm Triển Thanh Việt bắt cô đầu tư, Ninh Thu Thu còn nghĩ mình sẽ hào phóng ném mấy ngàn vạn vào đó, giành lấy chức đại cổ đông uy nghi, hiện tại xem ra, số tiền cô bỏ ra còn không bằng con muỗi, Triển Thanh Việt cho cô làm tiểu cổ đông đã là tốt lắm rồi.
Không được, cô phải kiếm tiền, bằng mọi cách cũng phải chuẩn bị tốt trước mặt Triển Thanh Việt, kiếm đủ 1000 vạn!
Ninh Thu Thu nghĩ ngay đến bàn tay vàng của mình —— bùa, những nhân vật chính trong mấy bộ xuyên sách, không đều mang theo cái hệ thống không gian gì gì đó sao, sản xuất vật phẩm phong phú, tiện tay đem bán đều nhặt được mấy vạn, cô cũng có thể bán bùa làm giàu a.
Nhưng hiện thực lại khiến Ninh Thu Thu khóc ròng: bùa cô làm không khác gì cá mặn tặng ăn thử, 10 đồng một tấm cũng chưa chắc có người mua, ngay đến cá mặn trong tiệm, mười đồng có thể mua 10 miếng mà còn được bao ship.
Còn không trực tiếp bằng bò lên giường Triển Thanh Việt, đơn giản thô bạo mà đòi "phí tổn thất thân thể " đâu, nói không chừng ngàn vạn liền đến tay...... Tuy rằng cô cảm thấy Triển Thanh Việt sẽ trực tiếp mắng mình thì đúng hơn.
Cuối cùng, Ninh Thu Thu phát hiện phương án khả quan nhất chính là gọi điện thoại cho Cù Hoa, bảo hắn nhận nhiều hợp đồng cho mình lên chút.
Lao động là vinh quang.
"Ui, tiểu Thu Thu nhanh như vậy đã nghỉ ngơi đủ rồi?" Cù Hoa nghe thấy nghệ sĩ của mình nghệ sĩ không đắm chìm với ôn nhu, ngữ khí phi thường cao hứng mà nói, "Chỉ cần em muốn, mỗi ngày anh đều có thể kiếm cho em hành trình tràn đầy!"
"Vậy anh nhận cho em mấy cái...... cái loại, thù lao tương đối cao." Ninh Thu Thu thế nhưng lại cảm thấy có chút khó mở miệng, ngập ngừng lâu, ngượng ngùng nói mình không có tiền.
"......" Cù Hoa trầm mặc một giây, sau đó nghi hoặc nói, "Sao lại đột nhiên quan tâm tới chuyện thù lao cao không, tiểu Thu Thu thiếu tiền sao? Em không phải là bị người ta lừa đấy chứ Thu Thu!"
Nói tới đây, Cù Hoa tựa hồ nghĩ đến cái gì, ngữ điệu nóng nảy lên: "Anh đã nói với em rồi, hiện tại rất nhiều tên đàn ông bề ngoài ngăn nắp mỹ lệ, kỳ thật bên trong đã hư thối mục rưỡi, em không nên bị mê hoặc a tiểu bảo bối của anh, mau nói cho Cù ca ca, em sao lại đột nhiên thiếu tiền, có phải hắn hỏi em muốn gì hay không? Em đừng ngốc nghếch đến mức bị lừa tài lừa sắc còn không biết!"
Ninh Thu Thu: "......"
Hình như Cù Hoa nói...... không có gì sai đi, Triển Thanh Việt kia bên ngoài chính là một nam nhân ngăn nắp mỹ lệ thối bên trong, cô thiếu tiền...... xác thật cũng là bởi vì hắn yêu cầu cô đầu tư.
"Không có đâu, anh nghĩ linh tinh gì đó, không liên quan gì tới hắn, là em muốn tự mình thành lập công ty."
"Thành lập công ty?! Sao đột nhiên có ý nghĩ như vậy, em hiểu mấy cái đó sao, có phải có người giặt sạch não ngươi rồi không, có thể thành công đương nhiên là tốt, nhưng rất nhiều người đều lỗ sạch vốn, tiểu Thu Thu em phải suy nghĩ rõ ràng!"
Cù Hoa một hồi blah blah, không khác gì bà già, Ninh Thu Thu cũng biết hắn lo lắng mình bị lừa, nghĩ nghĩ, nói: "Cái vị mới vừa tỉnh bên Triển gia anh biết chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!