Chương 26: (Vô Đề)

Triển Thanh Việt không ngờ mới hỏi như vậy đã chọc Ninh Thu Thu tức khí.

Đối với hắn, người nói dối, trừ phi anh ta có biện pháp chắc chắn bảo đảm bản thân nói dối không bị nhìn thấu, bằng không ngay từ đầu anh ta phải chuẩn bị tốt trường hợp bị phát hiện, cô thẹn quá hoá giận như vậy, thật ra có điểm ngoài dự kiến của hắn.

Hắn đang nghĩ, nếu lúc này hắn nói chúng ta căn bản không kết hôn, thì không biết đối phương sẽ phản ứng gì đây......

Nhất định phản ứng này sẽ còn uy lực hơn cả vũ khí hạt nhân mất, hiện tại hắn nửa người bất động, vẫn là không nên đắc tội với sư tử, cho nên Triển Thanh Việt biết nghe lời phải nói: "Xin lỗi, là tôi không đúng."

Ninh Thu Thu thật sự sinh khí, bộ dáng ngọt nhạt không ăn: "Xin lỗi cũng vô dụng, anh dù có biết tôi nói dối cũng đừng xé toạc ra chứ, Triển tiên sinh!"

Xem này đúng lý hợp tình, Triển Thanh Việt nhướng mày: "Ninh Hòa, không cần tôi giúp, nữa?"

"Không cần," Ninh Thu Thu giận dỗi mà nói, "Thiềm thừ* tìm không khó, nam nhân có hai đùi còn rất nhiều, bằng điều kiện của tôi, tìm một người đàn ông có thể cứu nhà chúng tôi mà gả cho còn không dễ dàng sao?"

(*) Thiềm thừ (cóc ba đồng

- cóc ba chân): là tượng cóc ngậm đồng vàng thường được đặt trên bàn thờ, dựa theo truyền thuyết có thật trong Đạo giáo. Tương truyền cóc vàng 3 chân có khả năng chuyên đi nhả tiền để cứu giúp nhân gian, vì thế nó được coi là biểu tượng của sự may mắn, sự phát tài, là cóc chiêu tài lộc.

"......"

Triển Thanh Việt bị nghẹn một chút, lại nghe được Ninh Thu Thu nói: "Anh người này tâm cơ quá nặng, thủ đoạn hiểm độc, chơi với anh giống như mèo vờn chuột vậy, rất không công bằng!"

Triển Thanh Việt: "......"

Lời nói này khiến Triển Thanh Việt hảo hảo mà tỉnh lại một chút, thân thể ba hắn không tốt, các bác đối với xí nghiệp nhà bọn họ như hổ rình mồi, khi hắn còn rất trẻ đã bắt đầu được bồi dưỡng làm người thừa kế, cho nên mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng cứ sờ bò mãi ở thương trường, tự nhiên hắn sẽ am hiểu rõ quy tắc sinh tồn, biết rõ quy luật nếu đánh người khác ngã thì phải khiến họ ngã hoàn toàn.

Hiện giờ, hắn không cẩn thận đem mấy thói quen này vạch trần Ninh Thu Thu, hình như không ổn thật.

Rốt cuộc thân phận đối phương khác biệt, hơn nữa cô còn là con gái, phương thức đối xử cũng phải khác nhau, dùng thái độ này đối xử với cô, cô khẳng định không xuống đài được.

Vì thế Triển Thanh Việt nói: "Tôi sẽ, sửa."

Vẻ mặt Ninh Thu Thu hiện rõ mấy từ: tôi xem anh sửa như thế nào.

"Việc này, không đề cập tới." Triển Thanh Việt tung ra một quả táo ngọt.

"......" Có thể.

"Về sau, tùy cô dưỡng, bùa."

Rốt cuộc chỉ số thông minh của Triển Thanh Việt cũng online, trước đây Ninh Thu Thu đã nói với hắn, cô vẽ bùa, chỉ cần để bên người hắn mấy ngày, liền có thể dính linh khí trên người hắn, đã khiến hắn sinh nghi.

Nhưng sau này khi Ninh Thu Thu thuần thục đem bùa nhét chung quanh giường hắn, loại động tĩnh này, thời điểm hắn hôn mê nhưng vẫn có ý thức đã xuất hiện qua vài lần, lại kết hợp với mấy thứ chí dương lung tung gì đó Ninh Thu Thu mới vừa nói, Triển Thanh Việt nhanh chóng đưa ra kết luận: những tấm bùa Ninh Thu Thu vẽ đó, sợ là phải đặt bên người hắn mấy ngày mới có tác dụng.

Tuy rằng hết thảy mọi việc đều không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có thể coi là hão huyền mê tín, nhưng mà làm sao đây, thứ này, hắn đã tự mình thể nghiệm qua tác dụng của nó, tự nhiên liền tồn tại đạo lý này.

Cho nên, kể cả bây giờ Ninh Thu Thu nói bản thân cô là một yêu tinh hay là đại nữ quỷ gì đó, đại khái hắn cũng không kinh ngạc.

Lý do Ninh Thu Thu nguyện ý gả cho hắn là vì trong nhà có chuyện thực vô nghĩa, rốt cuộc theo như lời cô nới, với điều kiện của cô, muốn gả cho ai để có thể giúp mình là việc dễ như trở bàn tay, kể cả đối phương có kém như thế nào, so ra vẫn hơn là cưới người thực vật.

Cho nên Ninh Thu Thu gả cho hắn, phỏng chừng là có quan hệ với thể chất của hắn đi.

Hắn giương mắt nhìn ánh mắt Ninh Thu Thu sáng lên ngay khi nghe hắn nói thế, đã chứng minh suy đoán vừa rồi của hắn, quả nhiên......

Nhưng nếu đối phương không phải vì hại hắn, loại chuyện "dưỡng bùa" không thể tưởng tượng này, trước mắt xem ra cứ tuỳ cô đi, một đám lại một đám bùa dưỡng bên người hắn lâu như vậy cũng không xuất hiện tình huống hắn bị hút nhân khí đến chết mà.

Triển Thanh Việt hạ quyết tâm, ngoài miệng càng thêm ngọt như lau mật, nói: "Thu Thu, đừng tức giận,."

Ninh Thu Thu: "!!!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!