Cụm từ "sợ vợ" một lần nữa được định nghĩa lại, Ninh Thu Thu trong lòng đau khổ.
Nhưng cô lại không thể nói.
Trước mặt người ngoài Triển Thanh Việt rất kiệm lời, Quý Vi Lương ngồi nửa ngày hắn cũng không nói nhiều quá hai câu, không khí có điểm xấu hổ, buổi chiều cô nàng lại có buổi diễn cho nên ngồi một chút rồi bọn họ liền đứng dậy cáo từ.
"Chị dâu buổi chiều cũng có việc sao, vừa vặn tôi cũng đưa Vi Lương đi, cùng đi không?" Triển Thanh Viễn lúc gần đi hỏi Ninh Thu Thu.
Trước mặt huynh trưởng, vẫn cần "hòa thuận ở chung" một chút.
Ninh Thu Thu không ngờ Triển Thanh Viễn đột nhiên thể hiện hòa thuận. Hắn cố ý mời cô đi cùng, là muốn uy hiếp cô hay là có dụng ý gì khác đây, bất quá nếu đối phương đã dám ngỏ lời mời mà cô không đồng ý thì cũng thật không hiếu khách, nói: "Được thôi, cảm ơn."
Tạm biệt Triển Thanh Việt, ba người cùng nhau đi khỏi bệnh viện, ngồi xe Triển Thanh Viễn.
Vẫn lệ cũ, Triển Thanh Viễn lái xe, Quý Vi Lương phó lái, Ninh Thu Thu hậu cần.
"Sao tình cảnh này lại quen vậy nhỉ," Ninh Thu Thu lên tiếng trước Triển Thanh Viễn, cố ý chơi xấu, nói, "Thời gian thấm thoát trôi a, giờ này ngày trước tôi còn ngồi đây làm bóng đèn, chúng ta còn chưa diễn cùng một đoàn phim, vậy mà bây giờ 《 Phiêu Diêu 》 cũng sắp đóng máy rồi."
Triển Thanh Viễn cùng Quý Vi Lương nghe vậy, sắc mặt đều khó coi lên, không hẹn mà cùng nghĩ tới sự việc đầu tư đã xảy ra, việc này đã tạo ra một bức tường lớn giữa mối quan hệ bọn hắn. Lần trước hai người nháo chia tay, chuyện này đã được lôi ra nói, hiện giờ tuy hòa hảo, nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ mà không nói ra, coi như chưa phát sinh quá.
Nhưng có người lại không có mắt như vậy a, không đúng, không phải không có mắt, mà cô chính là cố ý.
Triển Thanh Viễn thật hối hận mình đã "tình thương mến thương", chủ động mời Ninh Thu Thu lên xe, mặt hắn đầy hắc tuyến: "Cô không nói lời nào cũng không ai bảo cô bị câm đâu."
"Nhưng tôi sẽ không có cảm giác tồn tại a," Ninh Thu Thu láo nháo không sợ chết, nói, "Tôi muốn gây ấn tượng trước mặt Triển tổng nhiều hơn để về sau có bộ phim gì tốt mà anh làm nhà đầu tư thì vẫn nhớ tới tôi chứ. Tôi cũng không ngại bị người ta nói đi cửa sau dựa quan hệ đâu."
"......" Triển Thanh Viễn bị lời này chọc cho tức cười, "Ninh Thu Thu, trước kia tôi không phát hiện cô là người tâm cơ rất thâm đấy."
"Tâm cơ âm trầm nghĩa là thông minh mới có, đây là anh đang khích lệ tôi thông minh sao, ai dà, tôi đành không khách khí mà nhận lấy vậy." Ninh Thu Thu không biết xấu hổ mà nói.
"......" Triển Thanh Viễn nhìn Ninh Thu Thu diễn vai nàng dâu nhỏ trước mặt anh trai mình, vậy mà vừa mới rời khỏi tầm mắt anh trai, cô liền nguyên hình tất lộ, nói, "Anh tôi là người hận nhất những kẻ dám đem tâm cơ dùng trên người hắn, cô tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Nha, đây là uy hiếp sao, Ninh Thu Thu cười nói: "Đây là kịch xưa người người đều thích sao, tình yêu thuần túy cũng không diễn cho người khác tin tưởng đâu, phải không, Quý tiểu thư?"
"......" Quý Vi Lương sửng sốt một chút, mới phản ứng lại đối phương đang ám chỉ sự tình xảy ra thời điểm Ninh Thu Thu mới vừa gả đến Triển gia, cô ta nói Ninh Thu Thu nhất định phải yêu Triển đại ca đến nỗi thiên trường địa cửu, mới có thể khiến bọn họ
- những người không tin vào tình yêu thuần túy, càng thêm tin tưởng tình yêu.
Hiện giờ, người ta thật sự chờ được Triển Thanh Việt tỉnh lại, hơn nữa lại không tách ra, cũng không phải vì gần quan được ban lộc, này như một phát tát đánh lại đây, cũng thật khiến mặt người đau rát.
Lúc này chỉ có thể giả vờ không hiểu, Quý Vi Lương đạm mạc mà nói: "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì."
Ninh Thu Thu cười cười, không tiếp lời.
Hiểu hay không tự nhiên cô ta biết.
Ninh Thu Thu cảm thấy mình rất có tiềm chất làm nữ phụ ác độc a, Quý Vi Lương phỏng chừng đã tức giận đến mức hận không thể tự tay cào cô mất.
Triển Thanh Viễn không biết sự tình giữa các cô, cười lạnh một tiếng nói: "Vậy chúc cô dùng tốt kịch bản để giữ được tâm anh trai tôi."
"Nga, cảm ơn a, tôi sẽ nỗ lực." Ninh Thu Thu nói, trong lòng lại nghĩ, đại ca anh kịch bản tôi hai lần rồi đấy, nếu tôi muốn lừa đảo lại hắn thì tôi phải có cái năng lực cùng chỉ số thông minh kia đã!
Bầu không khí trong xe nhất thời an tĩnh lại, vừa vặn điện thoại Ninh Thu Thu vang lên, nhắc nhở có tin tức WeChat gửi đến, Ninh Thu Thu lấy di động ra nhìn, là người đại diện Cù Hoa nhắn tới.
[ Cù Hoa: Ai nha, tiểu Thu Thu, Weibo em đã lâu không đăng gì mới rồi đó, sắp mốc meo đến nơi rồi, mau đăng cái ảnh selfie gì đó tương tác đi, nghe được nhớ trả lời ~]
[ Ninh Thu Thu: Đã biết. ]
Ninh Thu Thu mở Weibo, đập vào mắt là tin tức cô ký hợp đồng với nhãn hiệu mỹ phẩm kia, đối phương đã đăng thông tin xác nhận lên Weibo, cô đăng lại bài viết, đều qua đi đã lâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!