Mãi cho đến khi đối phương đẩy nam nhân vào phòng, Ninh Thu Thu mới tiếc nuối mà ấn thang máy đóng cửa đi xuống, tìm trong trí nhớ nguyên chủ một chút ký ức về người này.
Triển Thanh Việt, anh trai nam chính Triển Thanh Viễn.
Nhân vật này, trong tiểu thuyết, đích xác là một phông nền, bởi vì từ đầu đến cuối, hắn đều là người thực vật......
Theo trong sách miêu tả, Triển Thanh Việt là trưởng tử, từ nhỏ đã được ký thác kỳ vọng cao, còn chưa tốt nghiệp đại học đã bắt đầu tiếp nhận xí nghiệp gia tộc vì phụ thân bệnh nặng, chỉ trong thời gian mấy năm ngắn ngủn đã trở thành nhân vật hô mưa gọi gió trong thương trường, hơn nữa hắn lớn lên tuyệt đẹp, hoàn toàn xứng đáng làm nam chính tiểu thuyết.
Đáng tiếc hắn cũng không có hào quang nam chính, tác giả viết hắn ưu tú như vậy, cuối cùng lại khiến hắn bị tai nạn xe cộ, biến thành người thực vật, sau đó khiến nhị thế tổ nam chủ bởi vậy mà tức giận phấn đấu, trở thành tổng tài bá đạo........ Quá thảm.
Ninh Thu Thu vừa xuống đến lầu một đã bị Ôn Linh bắt được, sắc mặt Ôn Linh không tốt nói: "Mẹ nghe nói Thanh Viễn mang theo bạn gái trở về đấy, sao lại thế này, hắn không phải cùng con có hôn ước sao?"
...... Đã tới.
Ninh Thu Thu nguyên lai là một nữ phụ yêu nam chủ đến chết đi sống lại, lúc này nghe nói hắn mang theo bạn gái trở về, khẳng định là nổi trận lôi đình, lấy lý do hôn ước của mình cùng nam chủ, đại sảo đại nháo một phen......
Nhưng Ninh Thu Thu thật sự làm không ra loại chuyện như thế, chỉ có thể nói: "Có thể là do người ta khiến hắn mê mệt đến thần hồn điên đảo đi."
"Hồ ly tinh!" Ôn Linh dậm chân, "Không phải sợ, có mẹ làm chủ cho con, đi, chúng ta đi tìm Triển lão gia nói chuyện."
"......"
Ninh phu nhân a, rốt cuộc là ma lực gì, khiến bà vừa ý Triển Thanh Viễn làm con rể mình đến vậy.
Ninh Thu Thu đỡ trán, đang muốn cự tuyệt thì Ôn Linh thoáng nhìn thấy nam chủ cùng nữ chủ đi tới, chân bà liền sinh khí mà ầm ầm đi qua, Ninh Thu Thu muốn kéo lại mà không được.
Ninh Thu Thu nhìn tay mình bắt lấy không khí cùng bộ dáng hùng hổ của Ôn Linh, thật muốn dùng một cái bùa định thân khiến bà đứng lại một chỗ.
"Triển Thanh Viễn, ngươi đây là có ý tứ gì?" Ôn Linh hùng hổ chạy bộ đến trước mặt Triển Thanh Viễn cùng nữ chủ Quý Vi Lương, lạnh giọng chất vấn.
Khách khứa trong phòng đều bị thanh âm của bà làm cho giật mình, lập tức dừng nói chuyện sôi nổi lại, quay qua bên này hóng náo nhiệt.
Triển Thanh Viễn hơi nhíu mi, nói: "Ninh bá mẫu, cháu không biết ngài nói cái gì?"
"Ngươi cho ta một lời công đạo đi, ngươi cùng nữ nhi của ta có hôn ước trong người, hiện tại lại mang theo cái hồ ly tinh này trở về, ngươi có ý gì, thành tâm muốn cho nữ nhi của ta xấu hổ, muốn Ninh gia chúng ta xấu hổ sao?"
!!!!!
Mọi người ở đây ai cũng ngửi thấy vị chua, đồng thời đem ánh mắt hướng về phía Quý Vi Lương cùng Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu đỡ trán, vốn dĩ mọi người không biết, bây giờ Ôn Linh "thì thầm"như vậy, toàn bộ mọi người đều đã biết.
Quý Vi Lương sắc mặt cũng không tốt, cô ta hiển nhiên không biết chuyện hôn thê này.
Nhưng Triển Thanh Viễn rốt cục cũng là người Triển gia, gặp nguy không loạn, hắn duỗi tay nắm lấy tay Quý Vi Lương, ngữ khí mang theo vài phần lạnh nhạt: "Vi Lương là bạn gái cháu, Ninh bá mẫu là trưởng bối, dùng từ nên cẩn thận."
Cái gọi là dùng từ cẩn thận, chính là mới vừa rồi Ôn Linh mắng Quý Vi Lương là hồ ly tinh.
Bất quá diện mạo Quý Vi Lương đích xác thuộc về hình mẫu diễm lệ, mĩ mục lưu phán, tư sắc trác tuyệt, nếu dùng từ hồ ly tinh để hình dung chắc chắc chuẩn xác, nhưng dùng là dùng nghĩa tốt hoặc trung tính thôi a.
"Mà cái ngài gọi là hôn ước," Triển Thanh Viễn nói tiếp, "Chỉ là ông nội bọn họ vui đùa một câu mà thôi, đừng nói môi chước sính lễ này đó, đến ước định chính thức cũng không có, nói đây là hôn ước, có phải quá mức gượng ép hay không."
Ôn Linh bị nghẹn một cục, sau đó không cam lòng yếu thế mà nói: "Ngươi nói là vui đùa thì chính là vui đùa, không phụ trách sao? Ngươi chớ quên, lúc trước khi đại ca ngươi xảy ra chuyện, ngươi phải tiếp nhận Triển gia, Ninh gia đối với ngươi hết lòng trợ giúp, nếu không phải đem ngươi xem như con rể mình, chúng ta sẽ giúp ngươi sao?"
Lúc trước khi Triển Thanh Việt đột nhiên xảy ra chuyện, xí nghiệp của Triển gia bị ảnh hưởng rất lớn, cổ phiếu thiếu chút nữa bị đóng băng, đã vậy trưởng bối của Triển gia chỉ còn mỗi Triển lão gia, chú bác Triển gia như hổ rình mồi, Triển Thanh Viễn nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy đứng dậy, dưới áp lực cực lớn ổn định tình thế, xác thực được Ninh gia trợ giúp không trợ giúp.
Nhưng thương trường không có bữa cơm nào miễn phí, Ninh gia duỗi tay trợ giúp Triển gia, sau lưng là vì ích lợi sẽ nhận được, hơn nữa Triển gia thế lớn, không khác gì mấy bộ truyện cổ đại tể tướng giúp Thái tử đoạt ngôi, nếu thành công thì lợi ích đạt được sẽ rất lớn.
Chờ Triển Thanh Viễn đứng vững xong, hợp tác giữa hai nhà càng tiến thêm một bước, ngược lại, Ninh gia nhận được không ít lợi ích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!